Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

Chương 41-45

Chương 41: Thủy Lục pháp hội

rong nháy mắt 10 ngày đã trôi qua.

Thuỷ lục pháp hội củaThiên Hà thành hôm nay quả nhiên là náo nhiệt, khắp nơi giăng đèn kết hoa, tiếng người ồn ào.

Quốc lực của Dang Ba quốc xa xa không thể so với Đại Lương vương triều, cường thịnh tới mức khiến tứ phương man di chư phục. Nhưng mà Quý Thủy Kiếm Tông nằm ngay phụ cận của Thiên Hà thành, đứng đầu tứ đại Kiếm Tông của Thương Long giới tứ đại Kiếm Tông khiến cho Dạng Ba quốc cũng được vinh dự lây.

Tô Tinh an vị ở trên lầu hai một tửu lâu, cúi đầu nhìn con đường dẫn tới hoàng cung Thiên Hà thành đang điên cuồng rầm rộ, ở bên cạnh hắn, hai vị thiếu nữ xinh đẹp ngồi ở hai bên, một cái anh khí bức người, một cái mị sắc lưu chuyển; Lâm Anh Mi và Ngô Tâm Giải cũng không có tiến vào tinh thai, loại náo nhiệt như thuỷ lục pháp hội mà đợi ở tinh thai thì rất nhàm chán.

Trải qua chuyện cổ mộ, Tô Tinh suy nghĩ cũng cẩn thận hơn, tiềm thức của tất cả mọi người ở Lương Sơn đại lục cho rằng Hàng Tinh giả không thể cùng hai Tinh Tướng ký ước, bọn họ cũng sẽ không nghĩ đến việc có hai Tinh Tướng đồng thời phụng dưỡng.

Từ cửa chính lục tục đi vào một đám phê phương sĩ dị nhân, mặc trang phục hoa hoè, diện mạo hiên ngang xoải bước đi tới; có phong trần mệt mỏi, không chút để ý, giống như tỉnh phi tỉnh bình thường thần hồn du ngoại đi trước, đương nhiên còn không thể thiếu đang ngồi trên bồ đoàn, bị nhân ủng đám một đoàn nâng đi trước nhân; trừ bỏ này đó đến ăn mừng thuỷ lục pháp hội dị nhân phương sĩ, (LPV giúp khúc này với, chịu…) thiết giáp kim kỵ của Dạng Ba hung hăng vênh váo, cùng cẩm tú cung trang, linh lung mạn diệu nữ quyến cũng thập phần bắt mắt.

Tinh lực của Tô Tinh đã bước vào hàng ngũ Tinh Vân tu sĩ, tinh lực cùng Tinh Trần so với là dược nhất đi nhanh(????), tinh lực lúc ngưng tụ ở hai mắt, có thể nhìn thấy trên thân thể người chung quanh mơ hồ có linh quang. Phiên vực phương sĩ không có pháp nhãn, chỉ có thể xem như nhập môn tinh giả, ngay cả Tinh Trần kỳ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

"Cùng Đại Lương vương triều "Tử Khí Đông Lai" so sánh, Dạng Ba quốc "Thuỷ lục pháp hội" thật sự là không có khí thế mà" Ngô Tâm Giải thất vọng nói.

"Đại Lương là đệ nhất vương triều, hai cái như thế nào so sánh với nhau." Tô Tinh lắc đầu, những ngày này hắn đã bổ sung lại kiến thức lịch sử của Lương Sơn đại lục, cũng biết Tử Khí Đông Lai là cái gì.

Tô Tinh nhìn chung quanh lầu hai, ở đây phần lớn đều là tinh giả, mỗi người đều mang vẻ mặt nhàn nhã, đối với tinh giả mà nói, chân chính hấp dẫn là thuỷ bộ pháp Quý Thủy Thần Lôi, loại hoạt động thế tục này chỉ có thể coi như nhàn hạ xem cho vui.

Tửu lâu đang đàm luận vui vẻ, lúc này có một đám người bưóc lên lầu, tất cả thanh âm nói chuyện với nhau lập tức ít đi.

Người tới là năm nam hai nữ, thân mang một kiện pháp bào màu trắng nền thêu tú hoa văn sông xanh, lưng đeo một thanh bội kiếm màu lam, đi đứng đều để lộ diện mạo hiên ngang, pháp bào có một đóa Quý Thủy kiếm, chính là Quý Thủy Kiếm Tông đệ tử.

Làm cho người ta chú ý là một cô gái, cùng bạch lam pháp bào hoàn toàn bất đồng, mặc một kiện áo dài thanh nhã, biểu tình thanh tú. Nàng đứng ở bên cạnh một gã nam tử, thần thái hoàn toàn bất đồng, khi nhìn đến Tô Tinh trong mắt mới lộ ra một tia hoang mang.

Nàng trang điểm cùng thần thái rất dễ dàng khiến người khác liên tưởng đến Tinh Tướng.

Người Quý Thủy Kiếm Tông hướng nơi này nhìn lướt qua, rồi ngồi xuống một vị trí không có người.

"Lần này Thuỷ lục pháp hộ thực là náo nhiệt, Trọng Lân sư huynh xem racó không ít đối thủ a."

"Sư đệ nói gì vậy, loại tu sĩ này sao có có thể là đối thủ của trọng lân sư huynh."

"Hừ hừ, bọn họ tốt nhất có tự mình chuốc lấy khổ!"

Vài đệ tử quý thủy không kiêng nể gì nói, hiển nhiên không đem chung quanh tu sĩ để vào mắt; nhưng những người khác cũng không dám hé răng, Thiên Hà thành là địa bàn của Quý Thủy Kiếm Tông, ngay cả Quý Thủy Thần Lôi cũng là Kiếm Tông độc môn công pháp, ai dám đắc tội với những đệ tử Quý Thủy Kiếm Tông này chứ, hơn nữa nam tử đi đầu hiển nhiên là một Hàng Tinh giả lại càng không thể trêu chọc. Hàng Tinh giả kia của Kiếm Tông phái tuyệt đối là có đãi ngộ giống như hoàng đế a.

Nhưng mà bọn họ không dám nói, không có nghĩa là người khác không dám.

"Trọng Lân đạo hữu rất uy phong a, liền như vậy mang theo Tinh Tướng đi ra, rất giỏi, rất giỏi!"

Đại hán khôi ngô có gương mặt hình chữ quốc ha ha cười nói, hắn mặc á ma sắc trường bào, dáng vẻ vạm vỡ, ngồi cùng bàn với hắn còn có vài tên nam nữ đều mang thần sắc lạnh nhạt.

"Nguyên lai là võ đạo hữu! Chẳng lẽ Thiên Hà kiếm phái cũng có chủ ý với Quý Thủy Thần Lôi?" Trọng Lân uống trà, khinh thường nói.

"Hắc hắc, đến lấy không được sao?" Võ tu sĩ rộng rãi cười to, nét âm trầm trong càng thêm mãnh liệt, "Trần Trọng Lân, Võ mỗ khuyên ngươi vẫn là không cần đi Quỳ Long huyệt nữa, cho dù ngươi là môn sinh đắc ý của Quý Thủy Kiếm Tông cũng khó bảo toàn, nếu ngươi chết ở bên trong chính là mất nhiều hơn được."

"Những lời này Võ đạo hữu nên nói sau đi." Trần Trọng Lân từ từ nói, đầu ngón tay miết một cái, rượu trong chén hóa làm một đạo thủy tiễn chợt vọt tới.

Võ tu sĩ cười lạnh, ngón tay bắn ra, một đạo thuỷ tiễn đồng dạng đi qua.

Hai đạo thuỷ tiễn chạm vào nhau dung hợp cùng một chỗ, tinh lực tinh giả ở hai cái thuỷ tiễn nhỏ bé giữa không trung âm thầm đấu pháp.

Võ tu sĩ có chút cố hết sức, vận kình một cái, giao triền cùng một chỗ làm cho thuỷ tiễn ầm ầm nổ tung.

Trần Trọng Lân mặt vẫn không đổi sắc, Võ tu sĩ ha ha cười nói: "Không hổ là đệ nhất môn sinh của Quý Thủy Kiếm Tông, Tinh Tướng quả nhiên khó lường, mới ngắn ngủn ba năm thôi, tu vi đã đạt đến Tinh Vân hậu kỳ, võ mỗ bội phục."

Tinh Vân hậu kỳ?

Tu sĩ trong tửu lâu nghe hắn nói xong không khỏi thở ra một ngụm lãnh khí.

Đối với hai cái đại phái đấu pháp này Tô Tinh chính là xem mà không có hứng thú, nhìn các tu sĩ đang kinh hãi vẻ mặt có chút khó hiểu, Tinh Vân hậu kỳ mà thôi? Loại này tu vi xa xa cũng không tính là cái gì?

"Công tử a, bỏi vì khế ước nên khi Đấu Tinh bắt đầu xuất hiện tinh giả mới có thể ký hạ Tinh Tướng." Ngô Tâm Giải nhỏ giọng giải thích: "Hiện tại mới là Đấu Tinh năm thứ ba, có thể luyện đến Tinh Vân hậu kỳ kia xem như rất lợi hại, xem ra Trần Trọng Lân đúng là Hàng Tinh giả do Quý Thủy Kiếm Tông cố ý bồi dưỡng."

Tô Tinh rốt cục cũng đã hiểu, nói như vậy mới ba tháng hắn đã đạt Tinh Vân kỳ, ở trong mắt người khác chỉ sợ cũng là quái vật a.

Quý Thủy Kiếm Tông cùng Thiên Hà kiếm phái hai bên bắt đầu ta một lời, người một lời, nhất ngữ ám đấu, hai phái kết hận cũng là có nguồn gốc xâu sa, Quý Thủy Kiếm Tông tọa lạc tại Thiên Sơn, cũng chính là vị trí của Thiên Hà kiếm phái trước đây, sau này Quý Thủy Kiếm Tông quật khởi, Thiên Hà kiếm phái mới bất đắc dĩ chắp tay nhường cho Quý Thuỷ Kiếm Tông, đem môn phái dời đến hạ du Thiên Hà; gần đây Thiên Hà kiếm phái xuất hiện một gã tu sĩ thiên tài, nghe nói ở ngắn ngủi mười năm đã tấn chức Tinh Hà tu sĩ, trong vòng hai mươi năm đột phá đến Tinh Hải, ở Thương Long giới sức ảnh hưởng cùng danh tiếng lớn vô cùng, Thiên Hà kiếm phái cũng muốn trọng đoạt bảo địa.

Từ cuộc nói chuyện của bọn họ, Tô Tinh biết vào nhập quỳ long huyệt cướp lấy Quý Thủy Thần Lôi chính là nguy cơ trùng trùng, bởi vì chỉ Tinh Vân kỳ tu sĩ mới có thể tiến vào, tu sĩ ở bên trong làm cái gì ngoại nhân cũng vô pháp nhúng tay, loại hoàn cảnh này không có ước thúc, tâm địa tham lam quả thực rất dễ dàng bị khơi mào, trong quỳ long huyệt thủ lôi chuyện ngụy trang giết người đoạt bảo không phải là hiếm.Nhưng cho dù là vậy cũng không ngăn cản được bước chân và hy vọng của họ.

Hai phái xung đột càng ngày càng nghiêm trọng, mắt thấy sắp đánh nhau, đúng lúc này, một lời nói mang theo khẩu khí vô cùng nhàm chán cất lên:

"Muốn thì đánh, lề mề, quả thực để cho người khác chê cười."

Cô gái áo dài thanh nhã lộ ra sự thiếu kiên nhẫn trong mắt.

"Cô nương đừng giận, Võ mỗ chính là hảo hảo nhắc nhở nam nhân của ngươi mà thôi." Võ tu sĩ nói.

"Tái bà mẹ (cái này chắc 1 câu chửi hả, LPV coi lại nhé), tin hay không bổn cô nương cắt lưỡi của ngươi? Tinh Vân hậu kỳ rất giỏi sao?" Cô gái bất khoái.

Võ tu sĩ mặt đều khí thanh, cũng không dám động thủ thật sự cùng Tinh Tướng.

"Trọng Lân đạo hữu, cáo từ!"

Đứng dậy, ôm quyền, rời đi lời nói liền mạch lưu loát.

"Dao nhi, sao lại giận vì cái tên đó, đến uống chén rượu." Trần Trọng Lân cười rộ lên, tinh giả chung quanh nhìn hắn với ánh mắt đố kỵ.

"Nhàm chán."

Cô gái đần độn vô vị một hơi cạn sạch chung rượu.

Trải qua một cái nhạc đệm như vậy, Trần Trọng Lân cũng mất đi hứng thú, liền cùng đồng môn ly khai tửu lâu,xem thời gian tổ chức thuỷ bộ cũng không sai biệt lắm, tu sĩ cũng lục tục rời đi, xoa tay chuẩn bị xâm nhập quỳ long huyệt.

Tô Tinh không có gì xem cũng đi xuống lầu, đi tìm luyện khí sư chuẩn bị vài viên đạn. Trên đường, nhớ tới cô gái thanh nhã kia Tô Tinh liền hỏi Ngô Tâm Giải: "Tâm Giải, đó là cái gì Tinh Tướng?"

"Tâm Giải sợ sử dụng pháp thuật sẽ bị phát hiện, cho nên cũng vô dụng, nhưng mà xem tinh lực hẳn là không cao, chắc là Địa Tinh." Ngô Tâm Giải nghi ngờ nói.

Tô Tinh gật gật đầu.

"Công tử có Tâm Giải cùng Anh Mi còn chưa đủ sao?" Ngô Tâm Giải trêu đùa.

Tô Tinh chính là có cái ý tứ này, Nữ Lương Sơn 108 khỏa tinh, kỳ thực mỗi một tinh thiếu nữ đều khiến hắn cảm thấy rất tốt.

Đi vào phường thị, nơi này tu sĩ cũng không nhiều như lần trước, đại bộ phận đều tụ tập ở thuỷ lục pháp hội, còn lại một ít cũng đều là tưởng tốt nhất đào chút bảo bối (help me…..). Tô Tinh đi tới phố luyện khí.

Luyện khí sư đang vội vàng rèn một thanh vũ khí, nhìn thấy Tô Tinh tiến vào, hai lời chưa nói đã đem một cái hộp cho hắn.

Bên trong là hai mươi lăm mai truỳ hình đầu đạn màu vàng lợt nhất tề trong suốt, mơ hồ trung để lộ ra một tia màu đỏ, sờ ở trong tay, Tô Tinh lập tức cảm nhận được sự bất thường, viên đạn nhiệt độ khá cao, có một cổ nhiệt lực giống như phải phá thể mà ra.

"Công tử, loại này đầu đạn này để ném mạnh có chút đáng tiếc a."

"Ai nói ta dùng để ném." Tô Tinh đem hai mươi lăm "Lôi Hỏa viên đạn" bỏ vào băng đạn, đáy lòng âm thầm khẩn trương, cũng không biết có thể dung được hay không.

"Thiếu chủ, khiến để tiểu nữ đến thí nghiệm tân pháp khí!" Lâm Anh Mi xung phong nhận việc.

"Chú ý cẩn thận." Tô Tinh gật đầu.

Đi vào không, Lâm Anh Mi thối lui lại khoảng trăm mét.

Tô Tinh cử thương.

Lâm Anh Mi xuất ra Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương, không nói hai lời, mạnh mẽ vọt tới.

Tô Tinh bóp cò súng.

Chính diện đánh tới một cỗ cảm giác nóng rực giống như là một đoàn hỏa diễm, tiếng sấm nổ vang đem không khí xé rách, chấn động lỗ tai, sinh ra nhiệt lượng đến mức Ngô Tâm Giải ở phía sau cũng có thể cảm nhận được.

Lâm Anh Mi ánh mắt ngưng trọng, giơ trường thương lên quét tới viên đạn, nhưng vừa chạm vào trứơc viên đạn, Lâm Anh Mi đột nhiên cảm thấy kia khỏa Lôi Hỏa đạn tan rã, một cỗ uy lực mạnh mẽ khuếch tán.

Ầm vang long!

Một đạo thân ảnh lùi lại phía sau mấy thước, Lôi Hỏa đạn sinh ra nổ mạnh cư nhiên đem Lâm Anh Mi trực tiếp đánh lui, nếu không phải Lâm Anh Mi thiên mệnh vũ khí mạnh mẽ, chỉ sợ sẽ không phải một kích ngăn chặn nhẹ nhàng như vậy.

Thiên Cơ tinh mở lớn miệng, trợn tròn mắt.

Lôi Hỏa sa tạo ra đầu đạn hình truỳ lợi hại như vậy sao?

Chương 42: Không vào long huyệt, sao được long tử

"Công tử, đây là Pháp Khí gì vậy?" Ngô Tâm Giải trợn mắt hỏi.

Lôi Hỏa đạn được trải qua tinh lực gia trì lại bắn qua nòng súng có uy lực mạnh mẽ đến mức chính tô tinh cũng cảm thấy sợ, so với viên đạn lúc đầu thì mạnh hơn rất nhiều, sau đó kiểm tra thấy Lâm Anh Mi không có việc gì, mà đạn cũng chỉ còn lại 24 viên, vì thế tô tinh cũng không thử nữa.

"Hiện tại nên đi tìm Anh Tiên quận chúa kia thôi." Tô Tinh lấy ra thiên lý truyền âm phù, sau đó truyền pháp lực vào đó. Tấm bùa lập tức hóa thành một đạo u quang lao vột đi, Tô Tinh thấy thế liền vội vàng đuổi theo, thiên lý truyền âm phù này chỉ cần trong phạm vi một ngàn dặm thì thần niệm đều có thể tìm được.

Một lát sau, Tô Tinh liền tìm thấy thân anh của Cung Thái Vi.

"Ngươi tới quá muộn." Cung Thái Vi liếc nhìn, ánh mắt có vẻ không vui.

"Cô không xem Thuỷ lục pháp hội sao?" Tô Tinh vừa hỏi liền biết mình ngu ngay, người ta là quận chủa của vương triều Đại Lương, tình cảnh lớn hơn còn gặp qua nhiều rồi ấy chứ. Nơi lấy truyện hay nhất: truyendichsachiep.blogspot.com

Quả nhiên, Cung Thái Vi lập tức ra vẻ khinh thường nói: "Đợi lát nữa ngươi tự mình chú ý chút, Tinh Giả tiến vào Quỳ Long Huyệt thì không thiếu kẻ địch đâu, bản cung không muốn có chuyện xảy ra."

"Không cần cô dạy." Tô Tinh cảm thấy khó chịu với vẻ vênh váo của nàng.

Thấy còn có thời gian, Tô Tinh liền ngồi xuống xếp bằng, nhìn Thiên Hà kéo dài vô tận, lâm vào trầm tư, một bên là Thiên Sơn, một bên là bạch mã nguyên, tiếp tục xuyên qua bạch mã nguyên chính là vương triều thịnh thế của Lương Sơn đại lục —— Đại Lương, đột nhiên, Tô Tinh nhớ tới một vấn đề: bạch mã nguyên này lớn đến mấy vạn dặm, Cung Thái Vi đi mất thời gian bao lâu đây.

Tô Tinh đang muốn hỏi, đột nhiên hắn lại thấy từ xa có mấy đạo độn quang bay tới, vừa nhìn liền thấy mấy người đang đạp phi kiếm bay tới, vì thế tô tinh cũng hơi nhíu mày.

"Đó là ngự kiếm phi hành?"

Cung Thái Vi quay đầu, thấy khó hiểu vì sao tô tinh lại nói vậy.

"Cô cũng có thể sao?" Tô Tinh ngượng ngùng nói.

"Tinh Vân hậu kỳ đều có thể tập ngự kiếm thuật, cũng không có gì ghê gớm." Cung Thái Vi thản nhiên nói.

"Vậy mấy người kia đều là Tinh Vân hậu kỳ?" Tô Tinh ngạc nhiên nói.

Trong khoảng thời gian này, máy đạo động quang kia cũng đã lao tới như sao băng, nhìn thần thái thỏai mái của đám người này, trong lòng Tô Tinh thấy ngứa ngứa, dù gì hắn cũng là một gã phi công, lúc nào cũng hướng tới bầu trời rộng lớn, hơn nữa phi hành cũng sướng hơn J14 nhiều, chỉ tiếc một điều là phải đến Tinh Vân hậu kỳ mới có thể làm được.

Một đạo độn quang lại thoáng hiện, sau đó tên tu sĩ trên phi kiếm dừng lại, liếc nhìn Cung Thái Vi cùng Tô Tinh, sau đó thì quay kiếm phi lại.

Nhìn thấy tên tu sĩ tinh vân hậu kỳ kia quay lại, tô tình bắt đầu cảnh giác.

Tên tu sĩ kia dừng lại trước mặt, dáng vẻ khỏang 35, 36 tuổi, bộ dạng rất ôn hòa, nhìn thấy Tô Tinh chỉ là một Tinh Vân sơ kỳ thì cũng không để ý, lực chú ý toàn bộ đều đặt trên người Cung Thái Vi, hắn ôm quyền nói: "Tại hạ Khô Thụ Sơn Vân Du Tử, cô nương nhất định là vì muốn thăm dò Quỳ Long Huyệt mà đến, không biết có nguyện ý cùng tại hạ kết bạn không? Tại hạ nhất định sẽ không khiến cô nương thất vọng."

"Ngươi là Hàng Tinh Giả sao?" Cung Thái Vi thản nhiên hỏi.

Vân Du Tử sửng sốt, hắn còn tưởng là nàng đang nói đùa, nhưng mà chợt hắn thấy ba cô gái vô cùng xinh đẹp Lâm Anh Mi, Ngô Tâm Giải cùng Chu Sa thì liền lập tức thu hồi vẻ tươi cười, nói: "Là Vân mỗ lỗ mãng rồi." Sau đó hắn liền quay kiếm phi đi, đến một quãng xa thì mới quay đầu lại, trong mắt hiện lên vẻ độc ác.

"Tu sĩ Tinh Vân hậu kỳ thiệt nhiều nha." Ngô Tâm Giải nhìn nhìn, thấy độn quang cứ liên tục lướt qua.

Chỉ riêng trong khoảng thời gian chờ đợi này cũng có đến hơn 20 đạo độn quang xẹt qua.

"Quý Thủy Thần Lôi ai mà không muốn, rất nhiều tu sĩ đều vì muốn ở lúc đặc biệt thuỷ lục pháp hội này mở ra mà cố gắng áp chế tu vi để chờ đợi, bên trong lát nữa hẳn là nguy cơ vô cùng, ngươi cần chú ý cẩn thận."
"Vì sao cần cố gắng áp chế tu vi vì Quỳ Long Huyệt này vậy?" Lâm Anh Mi vô cùng khó hiểu hỏi.

"Ta đoán Quỳ Long Huyệt này nhất định ẩn dấu bí mật về Quý Thủy Thần Lôi, mỗi năm mươi năm mở ra một lần, nghe nói là Quý Thuỷ Kôi mất 50 năm để hình thành, sở dĩ phải hạn chế là vì sợ đám tu sĩ có tu vi cao cường đến nhổ tận gốc quý thủy thần lôi." Ngô Tâm Giải cười nhẹ, sau đó nói đầy thâm ý: "Nhất định là quận chúa có quan hệ đến quý thủy thần lôi chân chính đi."

Cung Thái Vi khen: "Không hổ là Thiên Cơ tinh, chỉ chút liên hệ như vậy mà cũng suy đoán được ra, quả thật đúng là có chút quan hệ."

"Công tử, cân nhắc một chút đi, chỉ sợ quý thủy thần lôi chân chính này cũng không phải dễ dàng mà lấy được đâu." Ngô Tâm Giải nói với Tô Tinh.

Cung Thái Vi liếc mắt nhìn tô tinh thật lâu rồi nói: "Tô Tinh công tử vừa mới tấn giai Tinh Vân, nếu hiện giờ ngươi muốn rút lui, bản cung tất nhiên cũng hiểu."

"Không vào long huyệt, sao được Long Tử!" thanh âm Tô Tinh hào hùng nói.

Thiên Cơ tinh thì vẫn cảm thấy lo lắng, Quỳ Long Huyệt hạn chế khiến Tinh Tướng cũng không thể tiến vào, nếu nữ nhân này thật sự dùng chiêu số gì, nàng cùng Lâm Xung cũng chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.

Tô Tinh cười cười nói với Cung Thái Vi: "Nếu thật sự là rất nguy hiểm, Thái Vi cô nương, cô không ngại ta dùng Độn Thủy Phù chứ?" Độn Thủy Phù này chính là thứ mà tu sĩ chuẩn bị trước khi tiến vào Quỳ Long Huyệt, dù sao thì ai cũng đều biết lộ trình nơi này đích thật là có tử vong, thế nên ai cũng không muốn dễ dàng đánh mất tính mạng mình, dù sao thì bước vào tinh đồ cũng không dễ dàng gì, vì thế một số ít tinh phù giả đã đầu cơ trục lợi ở Thiên Hà thành, buôn bán đậm một quả này, những tấm sơ cấp Độn Thủy Phù ngày thường bán giá 200 lượng hoàng kinh thì nay bán tới 500 lượng, lãi đúng là không nhỏ.

"Chỉ cần ngươi giúp ta cởi bỏ Thiên Tinh cấm, sau đó thì tùy." Cung Thái Vi nhẹ nhàng nói.

Lại một thời gian trôi qua, trên quỳ long thai, thuỷ lục pháp hội đã bắt đầu vào phút cuối, hoàng đế lên đài cầu phúc, vô số kỳ nhân dị sĩ đều hướng lên trời hưởng ứng, hoàng đế Dạng Ba quốc liền cùng đám thần tử hướng tới mặt sông quỳ bái.

Mây bắt đầu nổi lên, ánh lôi càng lúc càng nhiều, thậm chí có một số lôi quang còn xuyên qua tầng mây đánh lên mặt sông, mây nổi cuồn cuộn, ánh chớp lấp lóe trong mắt thường nhân đều là những biểu hiện trời cao chấp nhận, cả đám đều quỳ xuống thật sâu, không dám ngẩng lên chút nào.

Đám tu sĩ chờ hồi lâu lúc này cũng đã rục rịch chuẩn bị.

"Hoàng đế này thật thông minh, lợi dụng điều này để mê hoặc dân chúng." Tô Tinh nói. "Quả thật là làm tăng mạnh quyền uy thiên tử của mình."

"Không cần lo đến loại tục sự này, chuẩn bị cho tốt, Quỳ Long Huyệt sắp xuất hiện." Cung Thái Vi vẻ mặt ngưng trọng, mắt nhìn chằm chằm Thiên Hà.

Thiên Hà vốn đang bình yên, đột nhiên hàng trăm cột lốc xoáy bỗng xuất hiện thần kỳ trên mặt nước, chúng xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ, hình thành nên một nụ hoa kỳ lạ, khung cảnh vô cùng hoành tráng.

Lôi điện lúc này lập tức bị những lốc xoáy này hút lấy.

Gió bắt đầu thổi mãnh liệt, lôi quang càng thêm dày đặc, những lốc xoáy trên Thiên Hà cũng càng lúc càng nhiều hơn, Tô Tinh lúc này nhìn thấy đám Tinh Giả cũng đang dần tiến về phía những luồng lốc xoáy kia.

Thanh Tố Tuyết trong tay Cung Thái Vi lúc này biến lớn gấp đôi, nàng nói: "Đi lên!"

Tô Tinh dẫm trên phi kiếm, hai tay ôm lấy vòng eo thon thả của cô gái.

"Các ngươi chờ tại đây!"

"Thiếu chủ (quận chúa) cẩn thận!"

Mấy vị Tinh Thiếu Nữ đều lên tiếng.

Cung Thái Vi gật đầu, chân nhẹ nhàng giẫm, nhất thời phi kiếm hóa thành một đạo động quang màu xanh lam hướng tới hướng Thiên Hà.

Chương 43: Quỳ thuỷ yêu mãng

"Lốc xoáy này không cho hai người cùng tiến vào." Cung Thái Vi điều khiến phi kiếm, đứng ở bên trên lốc xoáy nhìn về phía Tô Tinh, thản nhiên nói.

Tô Tinh lúc này cũng đã buông tay ra, tinh lực vận lên hộ thể rồi nhảy vào lốc xoáy, sau đó hắn chỉ cảm thấy như trời đất quay cuồng đảo lộn, rồi cũng biến mất như những Tinh Giả khác. Hắn chỉ nghe được câu cuối cùng Cung Thái Vi nói: "Nhớ kỹ, gặp mặt ở quỳ long đàm!"

Hắn hiện giờ cảm thấy giống như trở lại lần đầu tiên tiến vào khoang huấn luuyện phản lực ly tâm vậy, chỉ là so với lực ly tâm của huấn luyện thì lần này mạnh hơn gấp mấy lần, Tô Tinh thiếu chút nữa cũng phải nôn ra. Đến khi chân chạm mặt đất, lúc này khung cảnh xung quanh đã hoàn tòan thay đổi rồi.

Hang tối u ám, nước ngập đến mắt cá chân, chiều cao của hang cũng đến mấy chục mét, trên đỉnh có rất nhiều thạch nhũ nhọn hoắt như những mũi chìu, bốn phía gồ ghê mấp mô, khắp nơi đều thấy được các loại hoa cỏ kỳ lạ, trong không khí thì tràn ngập vị muối mặn và ẩm mốc.

Đây là Quỳ Long Huyệt?

Đối mặt với hoàn cảnh kỳ dị này, Tô Tinh nghi hoặc liền cảnh giác dùng thần niệm quét qua một lần, tránh để Tinh Giả xung quanh đến gần mà không biết, dù sao thì những đối thủ kinh khủng nhất trong hang này lại chính là đám Tinh Giả vì tài mà không từ thủ đoạn nào.

Cũng may là trong mấy chục mét đều rất im lặng, Tô Tinh cảnh giới chung quanh, một tay cầm Ngân Kiếm, đánh giá hoàn cảnh vị trí của mình, trong đầu hồi tưởng lại những miêu tả về Quỳ Long Huyệt. Theo như lời Cung Thái Vi thì quỳ long đàm là là một cái đầm nước ở trung tâm long huyệt, khoảng cách từ vị trí của hắn hiện giờ đến đó là tầm hơn mười dặm.

Sauk hi biết được Quỳ Long Huyệt có mấy chục tên tu sĩ Tinh Vân hậu kỳ tiến vào, Tô Tinh cũng không dám có chút khinh thường nào, hắn cẩn thận đạp lên nham thạch mà đi, nhờ có kinh nghiệm phong phú của quân nhân, hắn ẩn nấp thân hình là việc rất đơn giản, chỉ có điều khó là ở thần niệm của tu sĩ mà thôi, hắn đơn giản học "Ẩn tinh pháp" coi như qua loa chống đỡ được tu sĩ tinh vân kỳ.

Cứ như vậy đi qua mấy trăm mét, dần dần, Tô Tinh cũng bắt đầu nghe được rất nhiều thanh âm đang dần xuất hiện, có tiếng kêu thảm thiết, có kêu to cứu mạng, tình cảnh Tinh Giả giết người cướp đồ cũng không phải là hiếm gặp.

Đi nửa ngày, bỗng nhiên Tô Tinh nhìn thấy phía trước có một cái hồ, trên mặt hồ có một bông hoa màu lam, nụ hoa lớn cỡ bàn tay, đóa hoa kỳ dị hiện ra những lớp sóng, nhụy hoa mang điện quang màu lam đang chậm rãi lắc lư.

"Lôi Thủy Quỳ?!" Tô Tinh liền cảm thấy sửng sốt.

Tinh Giả đến Quỳ Long Huyệt mong lấy được Quý Thuỷ Thần Lôi trong truyền thuyết, kỳ thật chính là lấy được đóa hoa được sinh ra do thủy và lôi này, lấy được càng nhiều lôi thủy hoa thì lại càng có cơ hội luyện chế ra quý thủy lôi càng thuần và mạnh mẽ hơn, vì thế Quỳ Long Huyệt nói trắng ra chính là để đám Tinh Giả đến xem ai có thể ngắt được nhiều thủy lôi quỳ hơn, đương nhiên thì dù một đóa thủy lôi quỳ cũng có thể luyện chế ra được quý thủy thần lôi, thứ hoa này dùng làm pháp khí, tài liều đều là vô cùng quý báu.

Bởi vậy Quỳ Long Huyệt mỗi lần mở ra tuy là khiến Tinh Giả chết nhiều vô số, thế những những Tinh Giả tham lam vẫn không thể cưỡng lại sự quyến rũ của nó.

Đột nhiên nhìn thấy thứ này, Tô Tinh cũng không có ngu ngốc mà lao tới ngay như những người hắn, hắn lúc này chỉ nhướng mày, tránh ở bên cạnh.

Lôi Thủy Quỳ phát ra ánh lôi quang u ám rất nhanh đã hấp dẫn một gã Tinh Giả tiến tới. Đối phương nhìn thấy bốn phía yên ắng thì không chút do dự, tay làm chỉ quyết, một thanh phi đao lập tức lao tới đóa Lôi Thủy Quỳ, ngay khi phi đao đến gần, lôi quang của đóa lôi thủy hoa liền vụt sáng đáng rớt cây phi đao, tên Tinh Giả kia khẽ cắn môi, tự cho mình một đạo pháp hộ thân, sau đó nhanh chóng chạy tới, một tay hắn còn cầm Độn Thủy Phù, hễ thấy có gì khác thường sẽ chạy ngay, xem ra hắn còn cẩn thận hơn cả Tô Tinh.

Và cũng chính vì hắn tham lam hơn xa Tô Tinh, vì thế cũng gặp được bi kịch vô cùng lớn.

Mắt thấy được đóa Lôi Thủy Quỳ đã ở ngay trước mặt, tên Tinh Giả sắc mặt vừa mới trở nên vui vẻ, bỗng nhiên lúc này, dị biến xuất hiện.

Chỉ thấy đóa Lôi Thủy Quỳ kia đang yên tĩnh đột nhiên lại há ra miệng rộng đầy răng nanh sắc nhọn đớp lấy tên Tinh Giả, Tinh Giả kia làm sao có thể nghĩ được ra đóa thủy quỳ lại đột nhiên có dị biến, hắn hoàn toàn không kịp phản ứng chút nào, đến cả tiếng kêu cứu cũng không kịp bởi vì toàn thân đã bị tê dại.

Tiếp theo đó thì một màn không thể tưởng tượng đã xuất hiện.

Mặt nước bỗng cuộn lên!

Bên cạnh đóa Lôi Thủy Quỳ bỗng nhiên xuất hiện một con hải xà dài đến mấy chục mét đang ngẩng đầu lên, toàn thân xanh u ám, vô cùng bóng loáng, đôi mắt của nó màu xanh lam, đôi răng nanh sắc bén lạnh người, hơn nữa đóa Lôi Thủy Quỳ tao nhã kia lại chính là xà quan(mào) của nó.

Lúc này thì làm gì còn Lôi Thủy Quỳ, rõ ràng nó là tài liệu luyện chế Quý Thủy Thần Lôi cao cấp nhất "Quỳ Mãng Lôi Giác " rồi.

Tên Tinh Giả đã hoảng sợ đến cực điểm.

Con hải xà mở ra cái miệng lớn như bồn máu, chỉ một phát đã nuốt trọn tên Tinh Giả tham lam, sau đó nó còn nhìn quanh bốn phía, ánh mắt lạnh bắn ra hàn quang, sau đó nó lại quay lại chỗ cũ ẩn mình chờ con mồi như một, làn da của nó lập tức như cùng mặt nước hòa hợp, bằng mắt thường khó mà nhận ra được, đóa Lôi Thủy Quỳ kia, mà không, phải nói là quỳ mãng lôi giác mới đúng lại đung đưa trên mặt nước, nó vẫn an bình, thanh nhã như chưa có gì xảy ra vậy.

Tô Tinh lúc này cảm thấy hít thở có chút khó khăn.

"Quỳ thủy yêu mãng!"

Từ sau khi gặp được Hoa Kim Thú, Tô Tinh liền cảm thấy thế giới Lương Sơn đại lục này còn ly kỳ hơn hắn tưởng tượng nhiều, sau này có cơ hội nhất định phải nghiên cứu một phen.

Lương Sơn đại lục đem đám phi cầm tẩu thú chia thành "Mãnh, Yêu, Tinh, Hung, Linh, Thần, Thánh" bảy loại hình, Mãnh thú chỉ có thể khiến đám phàm phu tục tử nguy hiểm, mà Thần Thú, Thánh Thú cơ hồ chỉ tồn tại trong truyền thuyết và huyền thoại, nhưng mà thật ra Yêu thú cũng thật sự là hoành hành không có kị, quả thật là vô cùng khủng bố.

Nhìn con quỳ thủy yêu mãng này đã xuất hiện linh trí, muốn đối phó thật sự phải tốn thêm một phen công phu. Tô Tinh đang suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định chưa nên liều, dù sao Lôi Thủy Quỳ cũng không cần lắm, trước tiên nên mau chóng cùng Cung Thái Vi gặp mặt, miễn gặp điều sai lầm.

Tô Tinh vừa định ly khai thì phía sau lại vang lên tiếng của một nam Tinh Giả tu sĩ.

"A, Lôi Thủy Quỳ!"

"Quá là may mắn."

Tô Tinh lắc đầu, thật không ngoài dự liệu, sau đó lại một tiếng kêu khiếp đảm. Tiếng thét chói tai càng lúc càng lớn... càng ngày càng gần... Tô Tinh quay đầu chửi một tiếng, chỉ thấy gã tu sĩ kia đang chạy về phía hắn, mà con quý thủy lôi mang thần kinh kia thì đang há to mồm đuổi theo tên Tinh Giả kia.

Xà quan của Quỳ Thủy Lôi Mãng lúc này lóe lên. Tên tu sĩ vội vàng liều mạng xuất ra phi nhận, cùng lúc đó một đạo lôi quang bắn ra từ xà quan của Quỳ Thủy Lôi Mãng, pháp khí lập tức bị đánh tan, mà tên tu sĩ thấy mình không phải là đổi thủ của Quỳ Thủy Lôi Mãng thì liền vội sử dụng Độn Thủy Phù. Nói thì chậm nhưng việc chỉ trong chớp mắt đã xảy ra, quỳ thuỷ lôi mãng chợt phóng tới, động tác nhanh đến mức nháy mắt cũng không kịp.

Tên tu sĩ đen đủi bị Quỳ Thủy Lôi Mãng nuốt gọn vào bụng.

Tô Tinh thật sự giật mình, sử dụng Độn Thủy Phù cũng phải tốn vài giây, quỳ thuỷ lôi mãng lao đến đớp lấy lại chỉ mất có một giây, thật là quá nhanh.
"Ti ti!!!"

Cặp mắt xanh lam của Quỳ Thủy Lôi Mãng nhìn chằm chằm Tô Tinh, nó dài tới tận mười mấy mét, thật là một con cự thú hung hãn. "Phanh" Quỳ thuỷ lôi mãng lập tức lấy thế như sấm chớp tấn công, Tô Tinh liền vội vàng né tránh, tựa trên một khối thạch nhũ, vốn định nổ súng, nhưng mà quỳ thuỷ lôi mãng lại vồ đến vô cùng nhanh, nó không cho Tô Tinh có được cơ hội nổ súng. Yêu mãng tựa hồ cũng biết nhược điểm của Tinh Giả chính là ở gần người, vì thế nó lại định dùng tò cũ nuốt Tô Tinh.

Cái miệng như bồn máu mở ra, một luồng tanh hôi lập tức phả ra.

Tô Tinh vội vàng lao đến gần, Ngân Kiếm thị huyết trong tay vung lên, hung hăng bổ vào đầu quỳ thuỷ lôi mãng. Tô Tinh cũng đại khái nhìn ra đóa xà quan kia là vũ khí mạnh nhất của quỳ thủy lôi màng, vì thế hắn muốn nhỏ đóa xà quan này đi, như thế so với nhổ răng nanh của nó còn quan trọng hơn.

Chỉ cần đóa quỳ hoa xà quan này rụng, uy hiếp do quỳ thuỷ lôi mãng cũng sẽ giảm mạnh, so với công kích chính nó còn tốt hơn nữa, mà vốn quân nhân chú ý nhất chính là một kích lập tức lấy mạng, cho dù là không quân cũng đối với tính chính xác yêu cầu rất cao.

Chỉ là đầu yêu mãng này sao có thể dễ dàng đối phó như vậy, nó mạnh mẽ quay đầu 180 độ, đôi mắt xanh lạnh lùng nhìn Tô Tinh, quỳ hoa trên đầu lóe lên, một cỗ tia chớp như xuất hiện từ hư không, trong phút chốc đánh về phía Tô Tinh. Đọc truyện tạo blog: truyendichsachiep

Tô Tinh giơ cánh tay ra chắn lại, thân thể bị va chạm khiến cho một số thạch nhũ rơi xuống, toàn thân hoàn toàn mất đi tri giác, xem ra đã bị lôi điện làm tê liệt.

Quỳ thuỷ lôi mãng ở trong nham động vô cùng linh mẫn, thấy đối phương bị tê liệt, nó không chút do dự há mồm to ra, Tô Tinh lúc này bỗng cười lạnh một tiếng, đột nhiên ngay khi quỳ thuỷ lôi mãng cắn xuống, thân thể đang không thể nhúc nhích bỗng nhiên lăn một vòng, tránh được cú đớp của quỳ thuỷ lôi mãng.

Ngân Kiếm mang theo tiếng gió mãnh liệt, hung hăng đánh trúng vào eo của lôi mãng, hàn quang màu bạc thiếu chút chém nó làm đôi.

"Oanh "

Quỳ thuỷ lôi mãng như bị sét đánh, thân thể mạnh mẽ chấn động, ngửa đầu gào thảm một tiếng, đuôi rắn quất Tô Tinh bay xa, mà lực lượng của lôi mãng này sao có thể coi thường được, chỉ kình phong do cái đuôi của nó quất ra cũng khiến Tô Tinh bị thổi bay.

Mà lôi mãng cũng thừa dịp này liền lao nhanh tới, giống như dây thừng đem Tô Tinh trói chặt, mở ra cái mồm hôi dữ tợn, như là khoe khoang, muốn cắn tên địch nhân có thể thoát khỏi lôi điện tê liệt của nó.

"Ây, ngu ngốc." Tô Tinh giơ súng, sau đó bóp cò.

Lực phản chấn mạnh mẽ khiến Tô Tinh chấn động, Lôi Hỏa đạn bắn ra, tốc độ viên đạn sau khi được thêm vào tinh lực của Tinh Vân kỳ hiển nhiên đã tăng thêm một bậc, chỉ thấy quỳ thuỷ lôi mãng gào thảm một tiếng, viên đạn va chạm với răng nó tóe lửa.

Tô Tinh bắn liến hai phát, răng nanh của quỳ thuỷ lôi mãng liền lập tức vỡ vụn.

Ba viên đạn bắn ra, Lôi Hỏa đạn liền chỉ còn lại có 21 viên, Tô Tinh cũng không muốn tiếp tục lãng phí đạn dược, mạnh mẽ lao tới, Ngân Kiếm trong tay chuẩn bị "đập thép khi còn nóng", bổ cho lôi mãng mấy đao.

Quỳ thuỷ lôi mãng đã đánh giá sai thực lực chiến đấu của Tô Tinh, nó hoàn toàn không thể dự đoán được Tô Tinh có pháp khí cận thân lợi hại như vậy, vì thế xà quan của nó vội vàng lóe lên một đạo lôi quang.

Tô Tinh thuận thế né tránh, kiếm phong lại khiến quỳ thuỷ lôi mãng da tróc thịt bong. Kiếm tiếp theo bổ tới, quỳ thuỷ lôi mãng liền biết có nguy hiểm, mắt thấy tình thế đang bất lợi, nó lập tức chạy trốn, muốn cùng Tô Tinh kéo dài khoảng cách, thân nó phi lên, cuộn trên thạch nhũ, nhìn Tô Tinh đầy vẻ ác độc.

Tô Tinh đánh mất cơ hội đánh chết con Quỳ Thủy Lôi Mãng này, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng mà con rắn này đã bị thương, thực lực giảm mạnh, phải đem nó chém chết, điều này cũng không phải là không thể làm được. Vì thế hắn liền kiên quyết, mũi chân đạp trên mặt nước rồi bay lên, lao tới phía Quỳ Thủy Lôi Mãng!

Quỳ thuỷ lôi mãng nhìn chằm chằm Tô Tinh, đôi mắt xanh lét lóe sáng trong động u ám, thân hình to lớn trắng mịn thỉnh thoảng lại đung đưa. Phần eo của nó có một miệng vết thương cực kỳ lớn, có vẻ như vừa bị một cỗ lực lượng rất lớn mãnh liệt chém vào vậy, máu tươi từ miệng vết thương không ngừng trào ra từ đó, rơi xuống đất động thành vũng lớn.

Quỳ thuỷ lôi mãng há mồm ra, nước dãi mang theo tính tê liệt liền chảy ra. Nó đang cực kỳ tức giận, trong lòng cừu hận ngập tràn.

Chính tên Tinh Giả kỳ dị trước mặt này đã tạo cho nó vết thương trầm trọng, khiến nó tổn hao thực lực rất nhiều, thân là tồn tại khủng bố tại Quỳ Long Huyệt, đây tuyệt đối là sỉ nhục. Cái lưỡi rắn liên tục thò ra thụt và, quỳ thuỷ lôi mãng hận không thể đem tên nhân loại còn "yêu quái" hơn cả mình này chậm rãi chậm rãi nuốt vào trong bụng.

Mắt thấy Tô Tinh sẽ vọt tới trước mặt, quỳ thuỷ lôi mãng đột nhiên xoay thân thể, cái đuôi vút lên đánh tới.

Tô Tinh chỉ nghe thấy "Hô" một tiếng, cuồng phong gào lên, ngay sau đó, trên đỉnh đầu liền tối sầm, một cỗ lực lượng mạnh mẽ như Thái Sơn áp đỉnh đang đè xuống.

Tô Tinh vội vàng khiến thân thể trầm xuống, sau đó lướt về phía bên trái để tránh.

"Oanh" một tiếng, cái đuôi của quỳ thuỷ lôi mãng quật xuống sát chỗ hắn vừa lao tới.

Một kích này không trúng, quỳ thuỷ lôi mãng cũng không cho Tô Tinh có cơ hội thở, nó lập tức bắt đầu tiến hành lần công kích thứ hai. Cái miệng máu đỏ lòm mở ra, theo sau đó là hơn mười đạo lôi điện từ răng nọc và xà quan phát ra, thanh thế như những đầu rắn độc nguy hiểm kinh người nhằm vào Tô Tinh!

"Đúng lúc lắm!"

Tô Tinh cười lạnh, tay trái tạo chỉ quyết, Lôi Minh Kiếm từ Tinh Giới bao bay ra.

Sau khi tiến nhập Tinh Vân kỳ, Tô Tinh đã chân chính sử dụng thanh Lôi Minh Kiếm này, lôi phù ở mũi kiếm như ẩn như hiện, lôi quang chấn động, lập tức đỡ lấy những đạo lôi quang của Quỳ Thủy Lôi Mãng đánh ra, mà quỳ thuỷ lôi mãng lại đang bị thương, nguyên khí đang đại thương, thủy lôi phun ra uy lực đã giảm mạnh, bị Lôi Minh Kiếm hóa giải toàn bộ, sau đó Tô Tinh lại niệm phép.

Lôi Minh Kiếm phát ra một đạo âm thanh xé gió đâm xuyên qua đôi càng của quỳ thủy yêu mãng, Tô Tinh không chút nương tay, tinh lực toàn phát, lôi quang của Lôi Minh Kiếm nhất thời lóe lên rực rỡ, con quỳ thuỷ lôi mãng này rốt cục cũng được nhấm nháp tư vị bị điện giật. Rồi không để nó kịp kêu bao lâu, Tô Tinh liền nháy mắt xuất hiện trên đầu của Quỳ Thủy Lôi Mãng.

Đóa quỳ hoa trên đầu của Quỳ thuỷ lôi mãng cuối cùng cũng bị chém rụng tận gốc.

Quỳ thuỷ lôi mãng kêu rên một tiếng rồi ngã xuống vũng máu, tuy là đầu bị đục một lỗ ta thấy ghê nhưng nó vẫn cố giãy trên mặt đất, cuối cùng thì bị Tô Tinh dùng một kiếm hoàn toàn chém chết.

Lau đi mồ hôi, Tô Tinh hiện giờ mới nhẹ nhàng thở ra.

Quỳ Long Huyệt này xem ra thật đúng là không thể cứ thoải mái hành động được, chẳng những có Tinh Giả mà còn có loại yêu thú này nữa.

Tô Tinh nhìn đóa Lôi Thủy Quỳ hoa xà quan thanh nhã trong tay, mơ hồ trong xà quan lộ ra lôi điện như những đạo lôi điện trên Lôi Minh Kiếm. "Thôi thì cứ thuận tay thu lấy vật này, coi như đỡ phải đi một chuyến không công vậy." Tô Tinh thầm nghĩ, trời mới biết Quỳ Thuỷ Thần Lôi chân chính theo như lời Cung Thái Vi rốt cuộc là thật hay là giả vẫn còn khó mà nói được.

Chương 44: Huyết vũ hồ

Cùng Quỷ Thủy Lôi Mãng đánh một trận, động tĩnh quả thật không nhỏ, mấy chục tên Tinh Nhân đã hướng bên này chạy tới,Tô Tinh đem xác của Quỷ Thủy Lôi Mãng thu vào trong túi liền cấp tốc rời đi nơi này.

Như Tô Tinh dự đoán, hắn vừa rời đi chưa lâu,một tu sĩ thân mặc một bộ bạch lam pháp bào liền chạy tới đây,bọn họ đúng là Tô Tinh ở tửu lâu gặp,Trần Trọng Lân cùng Quý Thủy Kiếm Tông đệ tử.

"Sư huynh,đây là Quỳ Thủy Lôi Mãng"

Một gã Kiếm Tông đệ tử cầm một mảnh da rắn đi đến Trần Trọng Lân trước mặt.

Mấy gã đệ tử khác đều biến sắc, thân là Quý Thủy Kiếm Tông đệ tử,bọn họ đối với Qùy Long Huyệt cùng Quý Thủy Thần Lôi hiểu biết khác xa so với những Tinh Nhân khác, cũng biết rõ Quỳ Long Huyệt chân chính lợi hại cũng chính là Quỳ Thủy Lôi Mãng,Quỳ Thủy Lôi Mãng đích Lôi Thủy Quỳ Hoa là vật bọn hắn phải lấy được,loại này yêu thú xà quan(mào=.=…) chẳng những rất hiếm có cũng là rất có hi vọng luyện chế ra tinh thuần Quý Thủy Thần Lôi. Trơ mắt,Quý Thủy Thần Lôi bị giết hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của bọn họ.

Tinh Vân tu sĩ muốn giết loại này cực mạnh yêu thú nếu không có kế sách vẹn toàn,ngược lại sẽ bị Lôi Mãng ngụy trang cắn chết.

"Trọng Lân sư huynh,chẳng lẽ do Thiên Hà Kiếm Phái làm?"

Mấy gã đệ tử khác đều đồng ý, Thiên Hà Kiếm Phái là tử địch của Quý Thủy Kiếm Tông, lần này tiến vào Quỳ Long Huyệt Thiên Hà đệ tử Tinh Vân hậu kì cũng có mấy người, lấy bọn họ Thiên Thủy Kiếm Quyết ở Quỳ Long Huyệt cũng như cá gặp nước.

"Mặc kệ hắn là ai,tóm lại chạy chưa được xa, lập tức đuổi theo,nhất định phải đem Lôi Mãng cướp về."Trần Trọng Lân sắc mặt phát lạnh,đột nhiên nhìn đến mấy tên Tinh Nhân nghe tiếng tiến tới.

"A,Quý Thủy Kiếm Tông!"

Mấy Tinh Nhân vừa thấy Quý Thủy Kiếm Tông sợ đến mức hồn vía lên mây.

"Muốn chết!!"

Trần Trọng Lân pháp quyết một đạo,chỉ thấy hồ nước trong hang bỗng nhiên bay lên một quyển,hóa thành một thanh thủy kiếm đem hai gã Tinh Nhân không phòng bị xuyên thủng,cuối cùng một gã Tinh Nhân đem Độn Thủy Phù bóp nát.

Phang,mặt nước vừa động, tức khắc chạy khỏi Quỳ Long Huyệt.

"Mẹ,chạy" Trần Trọng Lân nhổ bãi nước bọt(=.=!),bước tới trước mặt mấy tên Tinh Nhân hấp hối.

"Tha mạng…"

"Tham lam là phải trả giá đắt"

Trần Trọng Lân khinh thường nói một tiếng.

Yên bình mặt nước hóa thành ngàn vạn thanh kiếm đột nhiên đem hai gã Tinh Nhân đâm thành ổ ong bò vẽ(vkl thằng này…)

Mấy tên Quý Thủy Kiếm Tông đệ tử mặt không đổi sắc,nịnh bợ:" Từ khi kí hạ Tinh Tương,Trọng Lân sư huynh "Hóa Thủy Kiếm Quyết" ngày càng lợi hại,trở thành sư môn đệ nhất nhân."

"Ít nói nhảm." Trần Trọng Lân thật hưởng thụ loại này khen tặng,cười nói:"Nhanh lên tìm được tên Tinh Nhân giết chết Lôi Mãng, cũng đừng làm hắn chạy."

"Tuân lệnh."

Hồn nhiên không biết giết chết Quý Thủy Kiếm Tông tối trọng yếu Quý Thủy Lôi Mãng Tô Tinh lúc này đang bị trước mắt quang cảnh làm cho ngây người.

Tại đây hai trăm mét vuông một cái bờ hồ ngã xuống hơn mười cái tu sĩ thi thế,Tô Tinh kiểm tra một chút,này mấy cái thi thể,có nam có nữ,có già có trẻ,theo vị trí bọn họ tử vong cùng biểu tình,những người này không phải là lưỡng bại câu thương,ngược lại,này mấy tên Tinh Nhân biết Quỳ Long Huyệt nguy hiểm mới hợp thành một đoàn đi xuống.

Chính là bọn họ chết cực kì bất ngờ,mấy tên Tinh Nhân vẫn giữ nguyên phòng ngự tư thế,trừng mắt đề phòng.

Hơn mười người Tinh Nhân ít nhất đều là Tinh Vân kỳ,chính là chưa ra chiêu đã bị xử lý,Tô Tinh cũng cảm thấy không thể tin được,chẳng lẽ nói trong Quỳ Long Huyệt có cái gì khủng bố yêu thú?

Mấy cái Tinh Nhân trên người Tinh Giới túi cùng vật phẩm đều bị lấy đi,hiển nhiên không phải cái gì yêu thú.
Nhìn xuống bọn họ miệng vết thương,dày đặc lỗ máu xỏ xuyên qua Thiên Linh Cái(đỉnh đầu) bả vai là vết thương trí mạng,hiển nhiên là đến từ đỉnh đầu?Tô Tinh ngưng thần đề phòng,nhìn nhìn hang phía trên, đột nhiên một tiếng thở nhẹ hấp dẫn Tô Tinh chú ý.Theo âm thanh Tô Tinh tìm tới một nữ tử che nắm dưới một khối thi thể.

Bề ngoài Khoảng hai mươi tuổi,tóc tai bù xù, sắc mặt tái nhợt,bả vai vẫn chảy mấy lỗ máu.

"Cầu ngươi không nên…"Cô gái sợ hãi kêu.

"Ta sẽ không giết ngươi"Tô Tinh nhẹ giọng nói, từ trên người lấy ra một viên"hồi xuân hoàng hoàn", có thể ngay lập tức cầm máu giảm đau, là An Tố Vấn cố ý luyện chế cho hắn.

Đem Hồi xuân hoàng hoàn ăn vào xong,cô gái thân thể mới chậm rãi bình tĩnh.

"Nơi này xảy ra chuyện gì?"Tô Tinh đem cô gái nâng dậy.

"Là Huyết Vũ Hồ!" cô gái run giọng.

"Huyết Vũ Hồ?"Tô Tinh nhíu mày.

Ở cô gái đứt quảng lời nói,Tô Tinh chậm rãi hiểu được chân tướng cảnh tượng khủng bố này.Đúng như Tô Tinh nghĩ,Tinh Nhân cũng biết được Quỳ Long Huyệt nguy hiểm,mười mấy người liền hợp thành một đoàn,cùng chung mục đích,ở Quỳ Long Huyệt thử một phen,lấy bọn họ đều là Tinh Vân sơ kì tu vi,cho dù gặp phải Tinh Vân hậu kỳ cũng không e ngại.

Tính toán như vậy,tiến vào này thủy đàm đề vô cùng dễ dàng xử lí mấy Tinh Nhân,trong đó còn có một gã Tinh Vân hậu kỳ,chính là lúc này bọn họ liền phái hiện hai đóa "Lôi Thủy Quỳ",mấy người đề phòng,mấy người đi hái,đúng lúc này lại đụng phải đệ tử Thiên Hà Kiếm Phái,đối phương đột nhiên lấy ra Ngân Hà pháp khi "Huyết Vũ Hồ",tuy là sơ cấp pháp khí,nhưng là giây sát mấy cái Tinh Vân tu sĩ đều là dễ dàng,cô gái bởi vì có một cái bùa hộ mệnh mới giữ được mạng.

"Cư nhiên là Ngân Hà pháp khí?"Tô Tinh lời nói ngưng trọng.

Tinh Nhân ở mỗi giai đoạn đều xử dụng bất đồng pháp khí,mà pháp khí ở mỗi giai đoạn lại chia ra sơ cấp,trung cấp,cao cấp ứng với Tinh Nhân tinh lực mỗi giai đoạn,tới tu vi hậu kì Tinh Nhân cũng có thể sử dụng trên một tầng cảnh giới sơ cấp pháp khí.

Đối với cùng cảnh giới tu vi Tinh Nhân mà nói,trên một tầng cảnh giới pháp khí khi ra tay sẽ chiếm thật lớn ưu thế,cũng có thể giải thích mấy cái Tinh Vân sơ kỳ Tinh Nhân không hề có sức chống cự.

Tô Tinh nhìn thấy cô gái,lấy ra một cái Thủy Độn Phù cho nàng,"Chính ngươi tự bảo trọng đi."

"Cám ơn…"cô gái cảm động đến rơi nước mắt,đại khái cũng không nghĩ mình gặp được người tốt.

Bởi vì quân nhân bản tính,Tô Tinh đương nhiên khinh thường như vậy giết nàng,nhưng mà hắn cũng không ngờ này một lần vô tình cứu người sẽ tạo nên một cái đại danh vang dội "Thủy Huyễn Tiên Tử",đương nhiên đây là về sau.

Độn phù vừa hóa,cô gái than ảnh lập tức liền chìm sâu vào trong nước biến mất.

"Ngân Hà pháp khí,ngày cả loại đồ vật này cũng có,thật đúng là hạ vốn lớn."Tô Tinh lầu bầu nói,theo lời nàng cái kia Thiên Hà kiếm phái đệ tử,Tô Tinh đã nghĩ đến cái kia võ tu sĩ gặp ở tửu lâu,lại nghĩ đến bọn họ ân oán,Thiên Hà Kiếm Phái nhân cơ hội ở Quỳ Long Huyệt giết chết Quý Thủy Kiếm Tông Hàng Tinh Giả cũng rất có khả năng.

Tô Tinh nghĩ đến cùng chính mình không có quan hệ gì,vẫn là buông tay cơ hội tìm hiểu hai cái thủy lộ kiếm pháp tông phái sở trường.

Đang nghĩ ngợi,bỗng nhiên một tiếng xé nước gào thét lao đến.

Tô Tinh bay lên một tảng đá,vừa vặn tránh được mấy thanh thủy kiếm chém tới.

"Ha ha ha ha, đột nhiên nhìn thấy một cái anh hùng cứu mĩ nhân,không thể tưởng tượng ở Quỳ Long Huyệt còn có một cái Tinh Nhân chính trực như vậy!"

Đột nhiên truyền đến một tiếng cười to.

Hơn mười Tinh Nhân thân mặc á ma(cây đay????) trường bào bao vây ở Tô Tinh xung quanh.

"Vốn muốn tìm mấy con chuột Quý Thủy Kiếm Tông

Tô Tinh thầm nghĩ một tiếng không hay ho,vừa nghĩ đến cái gì liền đến.

Người tới đúng là Thiên Hà Kiếm Phái Tinh Nhân.

Chương 45: Thần bí nhất,lãnh diễm nhất,cường đại nhất

ật đúng là nghĩ đến cái gì liền đến."

Bên vách núi cạnh Thiên Hà,Ngô Tâm Giải, Lâm Anh Mi còn có Chu Sa im lặng quan sát lốc xoáy,chờ đợi Thiếu chủ của mình xuất hiện,một vầng ánh sáng đột nhiên xuất hiện trước mặt các nàng,lại có một đám người từ phía sau chặn đường lui.

Ngô Tâm Giải nhìn thấy kia ngự kiếm Tinh Nhân vỗ tay cười,giống như vì chính mình đoán đúng cảm thấy vui vẻ. (đoạn này hơi tối nghĩa,không thể dịch khác được =.=!)

Ngự kiếm Tinh Nhân cùng các nàng từng có một lần gặp mặt,đúng là tự xưng Khô Thụ Sơn Vân Du Tử.

Sau khi biết thân phận Hàng Tinh Giả của Cung Thải Vi và Tô Tinh, Vân Du Tử liền bốc lên một cái lớn mật ý tưởng trong đầu,Hàng Tinh Giả sau khi bước vào Quỳ Long Huyệt,bởi vì cấm chế không thể mang theo Tinh Tướng, nói như vậy,kia mấy tiếu mĩ nữ thiếu nữ xinh đẹp đều phải đợi bên ngoài,cùng chính mình khế chủ cách ly,mất đi khế chủ ở bên,Tinh Tướng phát huy hiển nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Nguồn: truyện dịch sắc hiệp.

Lúc này đánh chết Tinh Tướng đúng là cơ hội trời cho.

Còn hơn cả Quý Thủy Thần Lôi cái loại này,Vân Du tử đối với chém giết tinh tướng có hứng thú hơn,bởi vì trong truyền thuyết,giết chết Tinh Tương có thể cướp lấy các nàng tinh lực,thậm chí có thể tiến vào Lương Sơn đại lúc thần bí nhất:Nữ Lương Sơn.

"Hừ,các đồng đạo,ở đây có ít nhất hai người là Tinh Tướng,khế chủ của các nàng giờ phút này còn ở trong Quỳ Long Huyệt,hắc hắc,chúng ta còn chờ cái gì?"Vân Du Tử gian xảo cười to,Thất Cầm Mẫu Nhận bay quanh thân.

Ở đây tu sĩ đều là Tinh Vân kì cũng có số ít Tinh Trần kì,nơi này Vân Du Tử Tinh Vân hậu kỳ xem như có thực lực nhất.

Này các tu sĩ đều là một ít Tán Tinh Nhân,Tán Tinh Nhân lớn nhất đặc điểm là nắm lấy mọi cơ hội tăng lên tu vi của mình,nếu đổi là một thân một mình,đối mặt với trong truyền thuyết Lương Sơn đâị lục thần bí nhất,lãnh diễm nhất,cường đại nhất Tinh Thiếu Nữ,hơn nữa là hai người,cho Tán Tinh Nhân một trăm lá gan cũng không dám làm gì,nhưng là bốn năm mươi danh Tinh Nhân tụ cùng một chỗ tạo thành sự tự tin mê hoặc bọn họ.

Theo số đông vĩnh viễn sẽ làm người ta trở nên mù quáng,cũng là ngọn nguồn tai nạn.

"Nếu các ngươi giao ra Tinh Võ,chúng ta sẽ tha cho các ngươi."Vân Du Tử uy hiếp.

Ngô Tâm Giải nói " Ngươi là ngu ngốc sao? Ngươi hẳn trước hết nghĩ vì sao người ta biết ngươi sẽ đến mà vẫn không đi sao?"

Vân Du Tử ngẩn người ra.

"Bởi vì chờ các ngươi đến học hỏi chút kinh nghiêm thôi."

"Đừng làm cho các nàng chạy."

Tinh Nhân khẩu quyết,chỉ quyết lần lượt thay đổi cùng bay tới."

"Chu Sa muội muội,giao cho ngươi nha?"Ngô Tâm Giải cười hì hì,nháy mắt với Lâm Anh Mi,thả người hướng vách núi đen nhả xuống.

"Muốn chạy?"

Vân Du Tử ngự kiếm cười lạnh.kiếm quang một lóe.

Địa Khôi Tinh Thần Quân Sư vẻ mặt đanh lại,cũng không nhìn hai người nhảy xuống vực,mấy chục danh Tinh Nhân lao đến tấn công Chu Sa,Tinh Nhân Công kích vĩnh viễn là pháp khí,đối với các Tinh Thiếu Nữ là nhược điểm chí mạng. Ngũ Hành Phong Vân kì vẫy một cái,một trận pháp lập tức xuất hiện,tiếp theo Chu Sa thân ảnh đột nhiên biến mất.

Bốn năm mươi cái Tinh Nhân không nhìn thấy nàng như thế nào biến mất.

"Các ngươi kinh nghiệm ta nhận."

Một âm thanh bình thản xuất hiện trên không, Tinh Nhân ngẩng đầu hoảng sợ nhìn Tinh Tướng xuất hiện trên đỉnh đầu,Ngũ Hành Phong Vân kì xoay tròn,đột nhiên biến lớn,một đại pháp trận đem Tinh Nhân bao vây trong đó.

Chu Sa nói nhỏ một tiếng.

Tiếp theo đại trận sơn hình đột nhiên xuất hiện,ngân bộc(???)bay lên,cuồng phong đột phát,mây mù cuồn cuộn,Tinh Nhân vội dung thuật phòng ngự.

"Là Khuynh Đảo Hà Sơn trận!"

"Không tốt,là Địa Khôi Tinh!"

"Như thế nào có thể…."

Phạm vi một trăm mét Khuynh Đảo Sơn Hà trận xuất hiện một loạt không thể tin được cảnh tượng,Thái Sơn sụp đổ,phi bộc(đá tảng) trút xuống,chướng khí mù mịt,Khuynh Đảo Sơn Hà trận chính là cực mạnh trận pháp,không phải tu sĩ bình thường có thể ngăn cản,huống chi Thần Cơ quân sư Chu Sa là pháp trận đại hành gia,Lương Sơn nhất tuyệt,từ khi đi theo Anh Tiên quận chúa lại càng thêm mạnh.

Sau một hồi nghiêng trời lệch đất,đợi cho Ngũ Hành Phong Vân kỳ bay về bên cạnh Chu Sa,bên trong đại trận đã không còn ai sống sót.

Hơn hai mươi Tinh Nhân trong phút chốc bị giết sạch sẽ.

Còn lại hơn một nửa Tinh Nhân hồn đều bị dọa bay lên trời.

Chu Sa hạ xuống mặt đất,bàn tay khẽ nhếch,biểu tình vẫn như cũ lạnh băng.

"Nàng chỉ có thể mai phục một cái đại trần,các đồng đạo,đừng cho nàng cơ hội chạy,mau giết nàng!"

Đủ loại pháp khí đều phóng tới.

Chu Sa trừng mắt lạnh nhìn,năm ngón tay nắm chặt,Ngũ Hành Phong Vân kỳ biến mất,lúc nó xuấy hiện lại,lại là một loạt tiếng kêu thảm thiết.

"Hừ hừ,còn muốn chạy đến đâu?"

Đợi đến lúc Ngô Tâm Giải cùng Lâm Anh Mi đã muốn tránh khỏi tầm mắt cuả những người khác,tiến vào một con đường nhỏ,Vân Du Tử liền ngăn cẳn đường đi của các nàng,hắn đã nhìn ra trước mắt Tinh Thiếu Nữ không có tâm pháp gì,nếu không nàng đã không chạy.

Hắn đâu có biết Ngô Tâm Giải làm vậy là vì không muốn để Chu Sa phát hiện ra Lâm Anh Mi thân phận.

"Ngươi thật đúng là muốn đi tìm chết nha."Ngô Tâm Giải thương tiếc nói.Vân Du Tử Niệm "Đi" một tiếng,cũng không dông dài,một loạt Tử Mẫu Nhận lao tới hai người,xếp thành một cái Sát Tinh Trận,dưới pháp lực của hắn phòng ngự thuật căn bản không thể ngăn cản.

Lâm Anh Mi cúi người lao về phía trước một bước,Tử Mẫu Nhận đang lao tới bị Lâm Anh Mi tùy tay phất ra một tia hào quang đánh cho xơ xác,nàng thân pháp cực nhanh,lấy tu vi Tinh Vân hậu kì Thần Niệm Vân Du tử mới miễn cưỡng nhìn thấy một chút,nếu tu vi thất hơn một chút,càng khó duy trì như vậy,chắc chắn là sẽ bị giây sát.hắn nhịn đau đem phi kiếm hoánh phía trước ngực.

Một tiếng thanh thúy va chạm.

Cường đại lực lượng đánh hắn cổ tay run lên,Vân Du Tử ở Khô Thụ Sơn cũng là tu hành có chút thành tựu cũng tu luyện dược không ít tâm pháp,tiếp xúc lần đầu tiên hắn biết,một khi bị đánh văng ra vũ khí sắc bén của cô gái sẽ đâm thủng ngực.

Lại một lần va chạm.

Vân Du Tử trong cổ họng khí huyết quay cuồng,hắn hét lớn một tiếng thị uy,mấy cái xiềng xích lạnh như băng từ trong Tinh Giới túi bay ra trói chặt Lâm Anh Mi tay chân,Vân Du Tử không nghĩ tới Tinh Tướng thứ hai vũ lực bất phàm,đang nhìn đến "Phược Thú Thiết tác"(xích sắt trói thú…mie thằng này láo,dám nói em Anh Mi của ta là thúT.T)thành công bắt lấy Tinh Thiếu Nữ,không chút do dự dậm chân,sử dụng môt cái pháp thuật"Khô Mộc Thứ".

"Pháp thuật a?"Ngô Tâm Giải hơi hơi tán thưởng,đối với Tinh Nhân mà nói,pháp thuật so với pháp khí càng trọng yếu,Pháp khí sử dụng nếu bị phá hỏng hoặc hư hại liền yếu đi rất nhiều,nhưng mà pháp thuật học được xong sẽ không mất đi.Tuy rằng sử dụng khó có thể tiện lợi như Pháp khí nhưng cũng là một đòn sát thủ.

Một cái chông sắc bén như dao cạo đột nhiên xuất hiện dưới chân Lâm Anh Mi.

Lợi dụng "Phược Thú Thiết tác" bắt lấy mục tiêu rồi lại dụng khô mộc ám sát,một chiêu thức này Vân Du Tử sử dụng không biết bao nhiêu lần.Ngay khi hắn nghĩ có thể nhìn thấy trong truyền thuyết Tinh Tướng chết dưới tay hắn,không thể tưởng tượng được một màn đáng sợ xảy ra trước mắt hắn.

Chỉ thấy Lâm Anh Mi thả người nhảy lên cao,bắt lấy nàng tay chân "Phược Thú Thiết tác" đột nhiên bị lực lượng của nàng nâng lên,nàng nhẹ nhàng đứng trên chông nhọn,tiếp theo phát lực,thân thể Vân Du Tử không khống chế được mất đi trọng tâm, Phược Thú Thiết tác từ Tinh Giới túi ngược lại lại trở thành Vân Du Tử trói buộc.

Lâm Anh Mi lại dung xích sắt kéo Vân Du Tử lên không trung.

Một thanh Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương lóe hàn quang,hai tay nắm thưowng,giương lên,chem. Ra một đường bán nguyệt.

Xích sắt dập nát,một đạo hàn ý lạnh đến tận sương xuyên qua, Vân Du Tử nửa thân thể đã bị Lâm Anh Mi một thương chém đứt.

Lâm Anh Mi mấy ngày nay nghỉ ngơi khôi phục lại,khí thế không gì so sánh nổi,nhớ lại ngày đó lần đầu tiên kí khế ước sinh ra tác dụng phụ cùng lần thứ hai thoát khỏi Thiên Hồi Bắc Đẩu trận,lại hai lần bảo hộ Thiếu chủ,Lâm Anh Mi đều cảm thấy tự trách,lúc này đây xuất thủ là không hề lưu tình,thế công rành mạch lưu loát(chỗ này chả hiểu dịch có đúng không,tối nghĩa quá>.

Vân Du Tử thống khổ bò lên,dựa vào Tinh Vân hậu kì tu vi tinh lực phòng ngự mới miễn cưỡng không bị nàng một chiêu đánh chết,nhưng mà dù vậy vẫn bị thương thảm trọng,cơ hồ không đứng lên nổi.

Đứng ở trước mặt Lâm Anh Mi lạnh lùng nhìn hắn,tay cầm hàn thương,diện mạo hiên ngang,như thiên thần hạ phàm.

"Ngươi là…ngươi là…là…"nhìn thấy kia Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương làm Vân Du Tử sợ đến phát khiếp,hắn đem hết thảy có thể sử dụng pháp khí bùa chú toàn bộ ném ra.

Lâm Anh Mi thả người chém một nhát,thương pháp chém ra một đạo kinh diễm đường cong,chém rơi tất cả pháp khí cùng bùa chú,lúc này đây Vân Du Tử cũng vô pháp phòng ngự.

Trước lúc chết hắn còn nghê được một câu nói cả đời hắn đều không tin được.

"Tại hạ Lâm Xung!!!"

"Anh Mi muội muội,ngươi quả là anh hùng bất phàm,đáng tiếc Tô Tinh công tử không được nhìn thấy nha."Ngô Tâm Giải ngữ khí hâm mộ.

Lâm Anh Mi đem thương thu hồi,cũng cảm thấy tinh lực cường đại hơn không ít,xem ra Tô Tinh tiến vào Tinh Vân kì cũng trợ giúp cho nàng rất lớn,nhưng mà Lâm Anh Mi cũng không cảm thấy thỏa mãn,nàng mân mê đôi môi anh đào đỏ mọng(cái này thêm vào hehe),nói:"Bảo hộ Thiếu chủ thế này vẫn chưa thể đủ."

Phương xa,trên vách núi,thi thể ngổn ngang,Chu Sa cũng thu hồi Ngũ Hành Phong Vân kì,đứng tại vách đá,mặt không đổi sắc vẫn im lặng quan sát…

Mà lúc này Tô Tinh chính là gặp chuyện hắn không muốn gặp nhất.

"Thiên Hà Kiếm Phái chẳng lẽ lại thích người đông thế mạnh sao?"

Tô Tinh trấn định tâm thần,đối mặt với hơn mười Tinh Vân tu sĩ vây quanh,hắn cũng không thế nào thoải mái.huống chi trong đó còn có hai người là Tinh Vân hậu kì.Nhưng mà muốn chạy trốn cũng không phải là việc gì khó,chỉ cần sử dụng Lạn Vĩ Độn là có thể thoát khỏi vòng vây,chính là sử dụng Lạn Vĩ Độn cần bị thương,điều này làm Tô Tinh thập phần do dự.

Hắn cũng không muốn mang thương tích đi gặp Cung Thải Vi.

Nói chuyện võ tu sĩ cười khẩy nói:"Vừa rồi ngươi anh hùng cứu mĩ nhân rất thú vị,bây giờ lại sợ hãi sao?"

"Hắc hắc,Tinh Nhân chính trực như vậy từ xưa chưa từng gặp qua."

Đệ tử Thiên Hà Kiếm Phái cười nói.

Một người là Tinh Vân sơ kì nữ tu sĩ cười nói:"Hai vị sư huynh,không bằng để cho sư muội cùng hắn đùa đùa đi?Sư muội chưa từng cùng Tinh Nhân chính trực như vậy chơi đâu đâu."

Mấy cái đệ tử cười haha.

"Được,miễn cho tiểu tử này đến địa ngục nói Thiên Hà Kiếm Phái cúng ta lấy nhiều hiếp ít,sư muội,đừng cho sư tôn mất mặt nha."Võ tu sĩ cười nói.

"Sư muội,đừng đùa hư hắn nha."

"Đợi lát nữa cũng cho ta đùa đùa chính trực như vậy Tinh Nhân."

Những người khác cũng ồn ào,ở trong mắt đệ tử Thiên Hà Kiếm Phái,lúc này Tinh Vân sơ kì Tô Tinh cũng chỉ là một con mồi đang giãy dụa mà thôi,bọn họ đã muốn đợi xem tiết mục thú vị hơn.

"Phang"

Một tiếng nổ mạnh chấn động toàn trường.

Tất cả tiếng cười đều im bặt.

Tiến ra nữ tu sĩ đầu bị đục một cái lỗ xấu xí,óc máu văng tung tóe xung quanh(ọc ọc,buồn nôn quá,y như xem mấy vụ tai nạn ngoài đường)thậm chí văng lên mặt mũi mấy tên đệ tử Thiên Hà Kiếm Phái,mọi người bị dọa choáng váng.

0 nhận xét: