Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

Chương 56-60

Chương 56: Mặc gia cơ quan thuật

"Trong Thạch Ma sơn này còn có dấu Mặc gia di chỉ?"

Khi Thần Cơ tộc đào vong Chu Tước giới, lưu lạc tam giới, có một bộ phân đi vào Thương Long giới, nhớ lại cố hương "Hắc thổ", nên xưng là Mặc, những người này xưng là Mặc gia, Mặc tộc; Chính là người mang tuyệt kỹ chế tạo cơ quan thú, bọn họ ở Thương Long giới cũng bị thế tục thế lực thèm nhỏ dãi.

Phát triển ước chừng bất quá ba đời liền từ đó về sau tiêu thất bóng dáng, đương kim Đại Lương vương triều quốc sư Mặc Thượng Hiền chính là một trong rất ít lưu lại Mặc gia nhất mạch.

"Mặc gia ở Thương Long giới tổng cộng lưu có vài cái di chỉ, từ sau khi Đấu Tinh bắt đầu, những di chỉ đó liền rẽ mây nhìn trời." Thì Thiên nhìn nhìn linh phách vỡ vụn của cơ quan thú kia luôn mồm đáng tiếc.

"Ngươi tìm cái này làm cái gì?" Lâm Anh Mi mở miệng hỏi.

"Truyền thuyết Mặc gia cơ quan thiên hạ vô song, làm một đạo tặc có đạo đức nghề nghiệp, bổn tiểu thư đương nhiên phải theo hành vi thường ngày đi thể nghiệm đám cơ quan đó." Thì Thiên bẻ bẻ ngón tay, một bộ dáng "ngươi không hiểu".

Lâm Anh Mi hết nói liếc liếc mắt nhìn nàng.

Thật sự là tự tìm đường chết.

Ngô Tâm Giải cắt ngang một tiếng: "Ngươi nghĩ bản Thiên Cơ Tinh dễ lừa sao? Ngươi nhất định là vì Mặc gia cơ quan thuật mà đến?" Thiên Cơ Tinh khinh thường nhìn Thì Thiên liếc mắt một cái, điểm tiểu tâm tư ấy làm sao có thể gạt được nàng.

Bị nhìn thấu, cô gái che miệng ai nha một tiếng: "Thiên Cơ Tinh tỷ tỷ, ngươi sẽ không cảm thấy tiểu muội ta truy cầu tự bảo vệ mình cũng là có lỗi đi, lại nói giúp Mặc gia phát triển cơ quan thuật cũng là một chuyện tốt, làm một đạo tặc có lương tâm, các tỷ tỷ hẳn là cổ vũ mới đúng chứ."

Tô Tinh bật cười, Địa Tặc Tinh này miệng lưỡi thật đúng là lưu loát,"Tốt lắm, ta đáp ứng ngươi!"

"Muội muội ở Thạch Ma sơn đợi một tháng còn không có phá giải Mặc gia cơ quan sao?" An Tố Vấn ra hồ dự kiến hỏi.

Địa Tặc Tinh bất đắc dĩ xòe hai tay: "Tỷ tỷ ngươi còn có chứa thuốc trị thương không?" An Tố Vấn lấy ra một bao để nàng nói nốt, Thì Thiên không có biện pháp nói: "Mặc gia cơ quan thật sự là quá lợi hại, bổn tiểu thư mất một tháng cũng chưa biện pháp đột phá bên ngoài tiến vào di chỉ."

"Cơ quan thú đâu phải thứ mà ngươi một tên đạo tặc có thể đối phó." Ngô Tâm Giải cảm thấy nàng có thể sống đến giờ đã rất giỏi, ở trong ấn tượng của nàng, Thì Thiên vũ lực bình thường, nhưng tâm tư kín đáo, khinh công cái thế, có được tuyệt thế đạo thuật, sức chiến đấu không có cái gì để dùng, cơ quan thú nói như thế nào đều là lấy yêu thú linh phách ra để khu động, nói cách khác, cơ quan thú đó coi như là một cái thân thể khác của yêu thú, thêm vào một ít cứng rắn cương thiết, trình độ lợi hại thậm chí vượt qua lúc còn sống.

Thì Thiên ngửa đầu, vỗ ngực: "Bổn tiểu thư đã có diệu kế xử lý đám đó."

"Chính là cái cạm bẫy ngươi vừa thiết hạ đi, thật sự là thủ đoạn cũ rích a." Thiên Cơ Tinh ngáp một cái.

"Ngươi không nghĩ tới ký hạ khế ước sao?" Tô Tinh đánh gãy tranh luận của hai người.

Thì Thiên lộ ra một cỗ tư thái khinh thường, "Không phải chỉ có cái loại Tinh tướng như Lâm Xung mới cự tuyệt ký hạ khế ước, bổn tiểu thư làm một cái vô ưu vô lự đạo tặc cũng không cần cái loại thiếu chủ bèo trôi này đâu......"

Bị hình dung thành bèo trôi, Tô Tinh xấu hổ không thôi.

"Thiếu chủ của tại hạ không phải như thế!" Lâm Anh Mi lạnh lùng nói.

Thì Thiên lè lè cái lưỡi thơm tho, xem ra có vẻ kiêng kị Lâm Anh Mi, "Thiếu chủ của ngươi ký hạ hai cái Tinh tướng thật đúng là hiếm thấy, ha ha, Tố Vấn tỷ, lại muốn hiến thân sao? Hi."

An Tố Vấn ôn hòa cười, cũng không có cùng nàng tranh luận.

"Chúng ta đi thôi!" Lâm Anh Mi không muốn lãng phí thời gian xoay người đi về phía trước.

Thì Thiên nhỏ giọng hỏi: "Vị tỷ tỷ này rất khí phách, Tô Tinh, nàng là vị tỷ tỷ nào a?"

"Tóm lại ngươi cũng đừng nói bậy về thiếu chủ, Anh Mi là thích thiếu chủ đến tận xương tủy rồi."

Thiên Cơ Tinh cười hắc hắc.

Địa Tặc Tinh cùng Địa Linh Tinh đồng thời sửng sốt, người trước là không tin có Tinh thiếu nữ có thể thích khế chủ đến xương cốt, người sau thì lại biết thân phận Lâm Anh Mi Tinh tướng mà khiếp sợ.Đối tượng thích của Thiên Hùng Tinh? An Tố Vấn hoang mang nhìn thoáng qua Tô Tinh.

Phía trước, Thiên Hùng Tinh thân thể nghe thấy liền run lên, lập tức lại làm bộ như cái gì đều không có nghe được, dường như không có việc gì, đi về phía trước.

"Chúng ta đi nhanh đi." Tô Tinh thúc giục các nàng.

Ngay sau khi bọn họ đi xa, ở một gốc cây đại thụ đầu hiệp lâm, nhất con toàn thân bằng gỗ cơ quan điểu đột nhiên vỗ cánh, vô thanh vô tức rời đi, cơ quan điểu vẫn hướng chỗ sâu trong Thạch Ma sơn bay đi, cuối cùng dừng ở ngón tay một nam nhân tóc dài khoác áo choàng, tóc dài màu xám che đậy một nửa khuôn mặt nam nhân, lộ ra tủm tỉm tươi cười cùng cơ quan điểu nói.

"Công tự, như thế nào? Thì Thiên lấy được thứ đó không?" Thanh âm từ hơn mười thước trước, một cô gái mặc kim giáp sáo trang, bên ngoài là trường sam màu vàng ngồi trên một tảng đá đang giũa móng tay.

" Địa Tặc Tinh thật đúng là so với trong tưởng tượng vẫn là phế vật a, dùng hơn một tháng còn không có đem cơ quan thú giải quyết." Cô gái hèn mọn nói.

Công tự cười tủm tỉm nói:" Địa Tặc Tinh tìm được rồi một người giúp đỡ tốt."

"?"

"Có Hàng Tinh giả xuất hiện, còn giống như có ba vị Tinh tướng."

"Cái gì? Ba gã Tinh tướng?" Cô gái giật mình đứng thẳng dậy."Thế này có thể có điểm khó giải quyết."

"Chúng ta quay về giáo một chuyến, hiện tại đã không phải hai người chúng ta có thể đối phó, để giáo chủ phái thêm trăm tên đệ tử lại đây, lúc này đây sẽ cái là nhất tiễn tam điêu." Công tự ngón tay vừa động, cơ quan điểu bay đi. Đọc truyện tạo blog: truyendichsachiep

Tiếp theo một cái vàng nhạt phi kiếm dừng ở trước mắt, công tự đối cô gái nhìn thoáng qua, cô gái xoay tròn, người hóa thành bọt nước, tiếp theo một đạo vàng nhạt hào quang hướng dưới núi bay đi.

Hồn nhiên không biết bị theo dõi, Địa Tặc Tinh Thì Thiên đang dẫn dắt đám người Tô Tinh hướng Mặc gia di chỉ xuất phát, Cổ Thượng Tảo khinh công đi được rất xa, dựa theo cách nói của nàng là sẽ dẫn dắt cơ quan thú rời đi di chỉ sau đó tiêu diệt từng cái, hiện tại đi hơn nửa ngày còn chưa tới.

"Thì Thiên, Mặc gia di chỉ rốt cuộc còn cách bao xa?"

"Dù sao bổn tiểu thư không ký hạ khế ước, ngươi kêu bổn tiểu thư tên thật thì tốt rồi. Bổn tiểu thư tên thật tên là Thì Viện, ngươi nhớ cho kĩ!" Địa Tặc Tinh Thì Viện ngoái đầu nhìn lại, ở trong núi rừng, cước bộ của nàng nhẹ nhàng, như giẫm trên đất bằng bàn.

Tinh giả độn pháp tuy rằng cao minh nhưng là cùng Cổ Thượng Tảo khinh công so sánh thì còn kém không ít, nàng chỉ có thể lúc gặp nguy cấp hóa hiểm vi di lại bất khả tư nghị, vốn bị cơ quan thú đánh tới, đại khái Lâm Xung không có xuất thủ, Địa Tặc Tinh cũng có thể thoát khỏi nguy hiểm, khó trách dám một mình xông vào Mặc gia di chỉ.

"Xuyên qua phiến rừng cây này còn cách không xa lắm là đến." Thì Viện vô cùng thuần thục tiêu sái.

Tô Tinh hiện tại là càng ngày càng tưởng niệm ngự kiếm thuật.

Tiếp tục đi rồi ước chừng một lát liền rốt cục đi ra cánh rừng, xa xa thấy được một tòa kiến trúc bề ngoài dị thường bình thường, dùng các loại cự thạch, bên ngoài một mảnh đất không, có thể nhìn thấy hơn mười đầu cơ quan thú đang ở đó. Theo Thì Viện giải thích: Mặc gia di chỉ này là một trong vài cái di chỉ mà Mặc tộc tu kiến ở Thương Long giới, tượng trưng cho văn minh của họ, nhưng mà hiện tại xem bộ dạng hoang phế kia thật ra làm cho người ta cảm thấy tiếc hận.

Di chỉ không thể thiếu Mặc gia dẫn đến cơ quan thuật, như xem mảnh đất không ngoài kiến trúc, trên mặt có dấu không ít khởi động trang bị, một khi tiếp xúc, nhìn như cồng kềnh cơ quan thú sẽ lấy lôi đình tốc độ tập trung vào địch nhân tiến hành khủng bố tiến công.

Thì Viện lúc trước chính là ăn cái đau khổ này, thiếu chút nữa một mạng cũng bay, vẫn dựa vào bản thân Tinh tướng Hoàng giai pháp thuật mới tránh được một kiếp.

"Hiện tại bổn tiểu thư sẽ dẫn một đám rời đi, các ngươi tìm một cơ hội xử lý thì tốt rồi." Thì Viện nói.

"Ngoài cơ quan thú, bên ngoài còn có cơ quan nào không?" Lâm Anh Mi hỏi nàng, con ngươi có một loại không đồng nhất quang mang.

"Không có." Địa Tặc Tinh trả lời."Sao......"

"Vậy không cần làm điều thừa." Lâm Anh Mi lạnh lùng nói.

Thì Viện còn chưa hỏi xong, đột nhiên, một đạo hàn phong đập vào mặt. Lâm Anh Mi đã cầm Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương ở trong kinh ngạc của Địa Tặc Tinh, khí thế nghiêm nghị giết ra ngoài.

Chương 57: Ôm mỹ nhân qua ải

Động tác của Lâm Anh Mi liên tục lưu loát, liên tục. đám sơ cấp cơ quan thú không hề có cơ hội nào. Hàn tinh lãng nguyệt thương lần lượt bẻ gãy hết thảy, cuối cùng chỉ còn lại có một đống sắt vụn. Nhưng vẫn giữ được "Linh phách" ở lại quả là thương pháp cao minh a.

Nhìn thấy những chiêu thức ấy, nhận ra danh tiếng bấy lâu đám thú Địa Tặc tinh mới chịu nhúm mình.

"Ngươi, ngươi... Là Thiên Hùng tinh Lâm Xung??"

Cái miệng hơi mỉm cười lâm xung vẫn giữ vẻ thẹn thùng, Nàng cảm thấy chuyện này đã muốn vượt qua lý giải của nàng.

Ánh mắt chợt lạnh, Lâm anh mi nhìn qua chỗ Tô Tinh nói: "Những Linh Phách này thiếu chủ có thể đến lấy mà dùng".

Tô Tinh liếc nàng một cái: "Để cho Địa Tặc Tinh đi, ta có lấy cũng không dùng được vào việc gì"

Cơ quan thú này tuy rằng tinh diệu thần kỳ, nhưng Tô Tinh lại ưu tiên Quý thuỷ thần lôi hơn, đối với cơ quan thuật thực không có nhiều hứng thú, vả lại thấy bộ dáng đau lòng của Địa Tặc Tinh nếu Tô Tinh đến lấy cũng cảm thấy chút ngượng ngùng.

Lâm Anh Mi xuống tay cũng không chút nào lưu tình a. hơn mười đạo cơ quan thú cũng không thể chịu nổi nhất kích.

Thời Viện cũng không khách khí liền thu nhận hết chỗ Linh Phách đó về dùng, lúc trước tưởng Tô Tinh sẽ đoạt lấy bây giờ thấy trong lòng bỗng nhẹ nhõm hẳn lên vì chính mình đã có thể nói là chiếm được tiện nghi a.

Rõ ràng khi mọi người bước vào cơ quan thú này thì thấy có lớp bụi dày phủ kín, như vậy xem ra di chỉ này cũng không phải là mới có.

"Chúng ta chú đích là muốn đi vào trung tâm đại điện, nhưng mà các ngươi phải lưu ý dưới chân, hì hì nếu sảy ra chuyện gì cũng đừng trách bổn tiểu thư không nhắc nhở a. tốt nhất nên chọn lựa phương pháp ẩn tàng trong Tinh Thai."

Thời Viện mang theo một tia giảo hoạt tươi cười, liền nhẹ nhàng phi thân bay đi trong chớp mắt đã cách xa hơn chục trượng.

"Dưới chân?" đối với câu nói này của Địa Tặc Tinh Tô Tinh nhất thời cảm thấy khó hiểu.

Bỗng một tiếng động vang lên, một đạo hoả diễm nhắm chỗ Tô Tinh và Lâm Anh Mi phóng nhanh tới, cả hai cung nghiêng người né tránh được. lập tức một cái lồng sắt chụp xuống Lâm Anh Mi vung trường thương đem cái lồng sắt đánh nát. Nhưng còn chưa kịp bình tĩnh thì mặt đất bỗng rung chuyển rồi xụp xuống, Lâm Anh Mi nhất thời chưa thể chuẩn bị đã không kịp tránh khỏi rơi xuống.

"Anh Mi" - Tô Tinh cả kinh kêu lên.

Lâm Anh Mi cũng không phải là hạng tầm thường muốn bắt là bắt được sao. Nàng phóng thương mạnh, mũi thương cắm vào vách tường rồi theo đó lấy lại cân bằng, chân đạp mạnh vào tường rút thương ra cùng thân ảnh bay lên một cách nhẹ nhàng.

"Anh Mi, phải hết sức đề phòng".

Tâm giải lớn tiếng nói.

Có quá nhiều cơ quan cạm bẫy nguy hiểm nhưng có vẻ các Tinh Tướng vẫn rất ung dung. chỉ trong nháy mắt Anh Mi đã đứng ngay sát chỗ Địa Tặc tinh: "Đa tạ thiếu chủ quan tâm."

Tô Tinh khẽ gật đầu.

Ngô Tâm Giải lên tiếng: "Công Tử, Tâm Giải có lẽ nên vào tinh thai ngỉ ngơi một chút."

Nói rồi nàng xoay người ẩn vào tinh thai, trong đầu Tô Tinh đã nghe thấy những âm thanh nhỏ chính là nàng đang cổ vũ mọi người a.

Tô Tinh khẽ cười, lúc này lại thấy có An Tố Vân đứng bên cạnh vẻ mặt đang do dự không biết làm sao. Địa Tinh Linh này có gan dám đi cùng ta quả không hề đơn giản chút nào a.

"Lại đây, ta ôm ngươi vượt qua" Tô Tinh dang tay mời.

An Tố Vân lắc đầu thoái lui. "Sợ rằng sẽ làm ảnh hưởng đến công tử."

"Đây chỉ là cơ quan nhỏ thôi" Mưa bom bão đạn, Tô Tinh đều đã trải qua, loại thế trận này có đáng kể gì chứ, vốn Tô Tinh cũng không thích lề mề. An Tố Vân liền ôm lấy thắt lưng Tô Tinh.
Hai gò má nàng đỏ ửng lên, hai tay ôm sát cổ, đôi môi khẽ mấp máy. "Công tử, nên thận trọng a".

Tô Tinh hít một hơi thật sâu, bước nhanh về phía trước, bỗng mặt đất trồi lên vô số mũi gươm, Tô Tinh liền lợi dụng làm bàn đạp phóng về phía trước.

Dưới đất bỗng có những tiếng nổ liên tiếp, Tô Tinh liền đem An Tố Vân bảo hộ kỹ trong ngực, nhất thời chàng ngửi thấy mùi thuốc súng,

"Con mẹ nó, chẳng lẽ..."

Quả nhiên mấy bọc thuốc súng đó phóng lên gặp không khí liền phát nổ.

Trong vòng hai mươi mấy thước vuông đều xuất hiện những vụ nổ như vậy, mặc dù có tinh lực hộ thể nhưng Tô Tinh vẫn cảm thấy da thịt đau rát.

"Công tử, cẩn thận phía trước": Ngô Tâm Giải thất kinh nói.

Tô Tinh chậm bước liền rẽ sang một bên, phía trước khói bụi mù mịt không thấy gì. Tô Tinh phi thân lên trên bám vào một cái chuông nhỏ nhìn xuống, bên dưới lại là một cái hố to đã bố trí những cạm bẫy chết người, nếu cứ tiếp tục tiến lên e rằng sẽ không thể tránh khỏi, con mẹ nó quá nguy hiểm a.

Ngay lúc đó Địa Tặc Tinh quay sang hỏi Lâm Anh Mi.

"Anh Mi tỷ tỷ, có phải trước đây hắn dùng thủ đoạn bắt ép tỷ ký hạ khế ước Đấu Tinh không?"

Lâm Anh Mi khẽ liếc mắt: "Ta thề dù sống hay chết sẽ bảo vệ thiếu chủ đến cùng."

Câu nói này khiến cho Thời Viện líu lưỡi nhất thời không thể nói được gì. Đây có phải là thiên hùng tinh không? Nếu có ai nghe được mấy câu này có lẽ sẽ thổ huyết mất.

"Thời Viện, ngươi không ký hạ khế ước sao?"

Thời Viện cười hì hì: "Không cần, bổn tiêu thư thà dùng một mình chứ không thể san sẻ công lực của mình cho người khác, làm một người tiêu dao tự do tự tại vẫn tốt hơn, ký hạ khế ước Đấu Tinh sẽ bị trói buộc điều này với ta không hề thích hợp a."

Lâm Anh Mi vẫn đứng tại chỗ không đáp lại.

Chợt Tố Vân thét một tiếng, Tô Tinh mang theo nàng vượt qua cơ quan trận.

"Công tử để Tố Vân xem thương thế của công tử"

An Tố Vân mặt đỏ bừng, vừa rồi Tô Tinh ôm nàng vựot qua cơ quan trận, cho dù là có xiêm y bao bọc cũng không khỏi khiến tim nàng đập nhanh hơn.

An Tố Vân giúp Tô Tinh kiểm tra thương tích khiến cho các tinh tướng chung quanh không dám nhìn, đúng là cảnh tượng bất ngờ a.

Ngô Tâm Giải từ trong tinh thai hoá ra, mắt trừng trừng nhìn Anh Mi cùng Thời Viện.

Thời Viện nhìn thấy An Tố Vân như vậy không tránh khỏi sinh bực bội.

"Tố Vân, theo ta thấy ngươi không tránh khỏi rơi vào tay tên tiểu tử này rồi."

An Tố Vân lắc đầu: "Là tại Tố Vân làm phiền hà đến công tử."

"Được rồi, trước hết nên nghĩ cách khai phá cơ quan này đi."

Thời Viện nhất thời lộ ra vẻ mặt đau khổ: "Cơ quan này biết được bí mật mới có thể khai giải, nếu cố tình cưỡng chế di chỉ trong đó liền tự động bị phá huỷ, Thiên Cơ Tinh tỷ tỷ bây giờ phải dựa vào tỷ rồi."

Mọi người bất giác nhìn lại Đại Môn phiến.

Chương 58: Vạn dặm trường lang

Cửa đại môn đã bị một phiến đá lớn chặn lại, cho dù Tô Tinh có dùng toàn bộ công lực của mọi người cũng chưa chắc đã phiến đá chịu mảy may suy chuyển.

Địa Tặc Tinh cũng đã từng gặp phải chuyện này, nên khi vừa trông thấy Thiên Cơ Tinh đã không ngần ngại dẫn dụ mọi người đến đây, vấn đề cơ quan, cạm bẫy đối với Thời Viện là không có gì đáng kể nhưng lại không thể đoán ra huyền cơ bên trong, nên nàng chỉ có thể đứng nhìn chứ không biết phải làm thế nào. Bây giờ mọi hy vọng của nàng đều đặt vào Thiên Cơ Tinh Ngô Tâm Giải.

"Công tử, nên làm sao bây giờ?" Ngô Tâm Giải không nói gì, trái lại lại quay ra hỏi Tô Tinh.

Tô Tinh không nói gì phi thân đến đại môn, vận hết công lực có được đẩy mạnh một hồi. Nhưng phiến đá vẫn cứ trơ trơ, không hề suy chuyển, Tô Tinh liền đi vòng quanh xem sét kỹ lưỡng một vòng.

Phiến đá này vốn làm từ Huyền Vũ Nham được mài kỹ lưỡng, một vết xước cũng không có, Tô Tinh vẫn cẩn thận tìm kiếm. Thời Viện như bị dội một gáo nước lạnh.

"Bổn tiểu thư vốn là đạo tặc chuyện nghiệp, nên đã sớm đi xem sét, phía sau đại môn này nhất định ẩn tàng một thứ gì đó trân quý, nhưng cơ quan này muốn mở ra phài mở tù bên ngoài, nói cách khác, đại môn này ẩn chứa một đạo cơ quan mật."

Tô Tinh gật đầu, nếu ngay cả Địa Tặc Tinh cũng nói như vậy thì cơ quan này không hề dễ mở ra.

Nhìn phiến đá này che kín cửa đại môn, Tô Tinh đoán nhất định chìa khoá mở ra ở chung quanh là chỗ vết nứt nào đó.

"Ngô Tâm Giải tỷ tỷ, có phải là tỷ cũng không thể đoán ra không?" Thời Viện trừng mắt nhìn.

"Không thấy công tử đang tra xét sao?" Tâm Giải khẽ cười ánh mắt mang theo một tia giảo hoạt.

Tô Tinh quay lại nhìn Ngô Tâm Giải nói: "Tâm Giải, nếu ngươi khai giải cơ quan này chẳng phải là thừa nước đục thả câu đó sao?"

"Thiên Cơ Tinh, ngươi có thể khai giải cơ quan này nhanh như vậy sao?"

"Thật vậy sao?"

Lâm Anh Mi cùng An Tố Vân lộ ra bất ngờ cùng lên tiếng.

Thời viện đang sốt ruột muốn khai mở cơ quan, Tâm Giải cũng không muốn thừa nước đục thả câu nhún vai nói.

"Cơ quan này muốn khai giải ở ngay trước mắt kia, Địa Tặc Tinh ngươi vốn là Thiên hạ đệ nhất tặc vậy mà nhãn lực một chút cũng không có a."

Thời Viện ánh mắt ủ rũ vốn nàng vẫn chưa thể hiểu hơn đựoc gì.

Ngô Tâm Giải tiến lên đứng trước cửa Đại môn phiến, nàng vận công lực đầu ngón tay phát ra bạch quang tiếp đó, nàng hạ bút vẽ vài đường chợt trên phiến đá lộ ra những vết xước lớn, một cái khoá hiện ra.

"A..!"

Thời Viện kinh ngạc ánh mắt ngây ngô, nàng đứng trân trân nhìn.

Tâm Giải ấn nhẹ vào cái khoá, lập tức đại phiến môn rung chuyển từ từ mở ra.

Thời Viện vỗ đầu rồi lại "A" lên một tiếng: "Tâm Giải tỷ tỷ quả thật rất lợi hạ a, chỉ liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu cơ quan này."

Địa Tặc Tinh bái phục khen ngợi không thôi, chỗ đó vốn rất nhẵn nhụi nhưng không thể ngờ lại là chỗ mở khoá cánh của này ra. Nàng vốn không hề nghĩ tới việc này.

"Mặc gia cơ quan thuật cũng quá xảo diệu đi, nếu không có Tâm Giải tỷ tỷ thì ai có thể khai giải cơ quan này chứ."

"Công tử mới thực sự thông minh hơn Tâm Giải a": Nói rồi nàng quay lại nhìn Tô Tinh miệng cười khẽ.

Thời Viện kinh ngạc: "Không lẽ đây là do công tử nói cho tỷ biết sao?"

Tô Tinh khẽ lắc đầu nói: "Vốn ta cũng không nghĩ tới việc này a."

Tiến vào bên trong cơ quan Địa Tặc tinh vừa đi vừa đánh ra quan minh phù. Vốn đường đi vào càng lúc càng tối lại đi xuống theo cầu thang.

Đi vào thêm một lát bỗng xuất hiện một cái động tối đen Địa Tặc Tinh búng ra một đạo Quang Minh Phù, đạo phù bắn vào trong rồi lập tức tắc ngấm, không khí trở lại ảm đạm như lúc đầu. Hóa ra cái động này lại cấm chế đạo phù, nhưng Địa Tặc Tinh cũng không kém đã dự phòng thêm cây đuốc. Đuốc vừa được đốt sáng lên An Tố Vân chợt liếc mắt thấy một dòng chữ được khắc trên tường.

"Vạn dặm trường lang!"

"Bên trong là Vạn dặm trường lang sao?" Thời Viện kinh ngạc kêu lên.
"Nơi này xuất hiện Vạn dặm trường lang, xem ra Mặc công bảo hạp thực sự ở chỗ này a." Thời Viện vừa nói vừa xoa tay.

Tô Tinh thấy nàng phấn khích như vậy thực sự thấy nghi vấn liền quay sang hỏi Tâm Giải.

"Vạn dặm trường lang thực sự rất nổi danh sao?"

Tâm Giải chau mày suy nghĩ một lát rồi nói: "Hình như đã có nghe qua, có liên quan đến Thập đại cơ quan thì phải, ây da tiểu nữ cũng không chú ý lắm nên không được tường minh a."

"Tâm Giải tỷ tỷ quả không hổ danh là bác học đa tài, chuyện này cũng có thể biết được. Chỉ tiếc tỷ không phải là một đạo tặc nếu không danh hiệu đệ nhất đạo tặc của muội không phải đã thuộc về tỷ rồi sao."

Thời Viện khẽ cười, ánh mắt cực kỳ phấn khích. Nàng chỉ vì tìm hiểu về Thập đại cơ quan này đã phải dốc hết công sức một thời gian khá lâu, Thập đại cơ quan này là mười đại cơ quan đỉnh cấp nhất. Vạn dặm trường lang cũng là một cái trong số đó.

Từ trước đến nay Tô tinh chỉ nghe nói đến Vạn Lý Trường Thành chứ chưa có nghe qua Vạn dặm trường lang, cũng không biết nội tình như thế nào.

"Vạn dặm trường lang này cũng giống như tên gọi, nghĩa là hành lang này có vạn dặm đường, không, khả năng phải có đến hàng trăm vạn dặm ấy chứ, ây da cũng không biết là bao nhiêu nữa."

"Hừ" Lâm Anh Mi khẽ kêu một tiếng tỏ vẻ kinh thường.

"Chẳng qua chỉ là tên gọi thôi,trăm vạn dặm hành lang cho dù có là Yên Diệt cấp tinh giả cũng không thể làm được."

"Đúng vậy công trình không thể sánh bằng Minh nguyệt trường sinh cung": An Tố Vân tỏ vẻ đồng ý.

"Minh nguyệt trường sinh cung" vốn là một truyền thuyết trên lương sơn đại lục, chưa chắc đã có thật. Theo truyền thuyết cung điện này nằm trên thiên cung cũng chưa chắc có được vạn dặm huống chi là cơ quan dưới lòng đất.

"Trong truyền thuyết "Đại Chiến Bách Dị" Thần cơ tộc từng dùng Vạn dặm trường lang để vây hãm một Yên Diệt hóa tinh chín ngày đêm, sau đó Yên Diệt tinh giả này phải dùng hết tất cả công lực phá hầu như nát đại cơ quan này mới có thể thoát ra."

Nghe đến một Yên Diệt hóa tinh bị rơi vào phải mất chín ngày đêm mới có thể thoát ra mọi người đều cảm thấy rùng mình run sợ.

"Nói như vậy cơ quan này chẳng phải là ngang bằng với Thiên cương cấp tinh bảo "Thanh Minh thượng hà đồ" sao? Nếu có một cơ quan thuật lợi hại như vậy Thần cơ tộc cũng sẽ không bị tuyệt diệt a":Ngô Tâm Giải cười nhạt.

"Bổn tiểu thư cũng chỉ nghe nói": Thời Viện xoa tay bào chữa.

"Có lẽ chỉ là ngụy trang thôi, xác thực thì chưa ai có thể biết.":Ngô Tâm Giải nói.

Thời Viện vẫn là có chút lo lắng: "Nghe nói Vạn dặm trường lang không có chút ánh sáng nào thắng nổi?"

"Vậy ngươi còn dám chuẩn bị để đi vào sao?" Tô Tinh hỏi.

Thời Viện vỗ nhẹ vào bộ ngực căng tròn hít một hơi thật sâu: "Bổn tiểu thư vốn là một đạo tặc, cơ hội như vậy há có thể bỏ qua dễ dàng như vậy sao?"

"Vậy vào đi thôi": Tô Tinh nói khiếm cho cảm xúc của Thời Viện nhất thời tụt xuống.

"Các ngươi cũng định đi vào sao? Vào rồi bổn tiểu thư cũng không có chút quan tâm nào dành cho các ngươi đâu, Vạn dặm trường lang này Yên Diệt hóa tinh phái khốn đốn mới có thể thóat ra, bổn tiểu thư còn chưa ký hạ khế ước nhưng các ngươi lại có tới hai Tinh Tướng, ở Lương Sơn Đại Lục thật không thể tìm ra người thứ hai đâu."

"Các ngươi có quyết định vào không?": Tô Tinh hỏi.

"Hết thảy đều nghe theo thiếu chủ sắp đặt.": Lâm Anh mi trả lời dõng dạc.

"Hừ, Tâm Giải cũng không tin một cái cơ quan lại có thể dài như vậy.": "Ngô Tâm Giải nói như vậy tất nhiên là đã đồng ý.

Tô Tinh cũng không bỏ qua cơ hội này.

Cuối cùng ánh mắt mọi người đổ dồn vào An Tố Vân.

"Như vậy. Tố Vân ngươi ở đây chờ chúng ta đi?"

"Không Tố Vân cùng đi với mọi người, nếu trong cơ quan có độc chưởng Tố Vân liền có mặt kịp thời cùng mọi người." An Tố Vân cũng không phải hạng vừa a.

"Ha ha ngươi quả thật rất may mắn a" Thời Viện nhìn Tô tinh cười lớn rồi nghiêng mình phóng vụt vào trong.

Nhất loạt mọi người cùng đi vào, vừa bước qua cửa lập tức một phiến đá lớn ầm ầm rơi xuống phong bế kín cửa ra vào.

Chương 59: Thiên Cơ giáo và hành lang gấp khúc vô tận

Bên trong Vạn dặm trường lang vô cùng kỳ lạ, so với tưởng tượng ban đầu của Tô Tinh thì thật là lớn hơn rất nhiều. Trong Vạn dặm trường lang đá tường và sàn nhà đều được tinh chế kỹ rất sần sùi không hề có chỗ nào nhẵn nhụi cả, khi đi lại bên trong nghe như là tiếng khi đi trên bãi biển, mỗi bước chân đều phát ra tiếng động.

Tô Tinh cảm thấy ngạc nhiên không thôi, số lượng đá lớn và công sức đào đường hàm này mất bao lâu cũng khó mà dự đoán. "Cơ quan thuật này quả rất lợi hại a."

"Thật không biết làm cách nào có thể hoàn thành được cơ quan này?" An Tố Vân thảng thốt, ánh mắt nhìn không thôi.

Thời Viện cười hì hì.:"Kinh ngạc như vậy rồi sao? vẫn còn quá sớm đấy, loại cơ quan này của Thần cơ tộc chỉ là đứng hàng cuối trong Thập đại cơ quan, nếu nhắc đến tên "Chiến tranh cổ thành" chắc các vị còn có thể thổ huyết ra mà bất tỉnh ấy chứ."

"Chiến tranh cổ thành, thực sự có loại cơ quan này sao?" Ngô Tâm Giải nghi hoặc.

Chiến tranh cổ thành là đỉnh cấp cơ quan đứng hạng thứ hai trong Thập đại cơ quan, Thần cơ tộc đã chế tác ra nó có thể hoạt động như một toà thành kiên cố, vừa phòng thủ vừa tấn công, có thể công thành bạt trại, có thể gọi là thần lực binh khí. Đọc truyện tạo blog: truyendichsachiep

Nghe các nàng nói vậy Tô Tinh thấy Thần cơ tộc ở lương sơn đại lục giống như các chuyên gia nghiên cứu khoa học, nhưng đối với những thứ này Tô Tinh quả không chút hứng thú, nhưng cũng không khỏi khâm phục trong lòng.

Nghĩ đến có thể vào trong cơ quan, chu du trên Lương Sơn Đại lục, Tô Tinh thấy phấn khích trong người tự nhiên lại cảm thấy rất yên bình.

"Bọn họ lợi hại như vậy có thể chế tác ra được một vạn dặm hành lang chăng?" An Tố Vân có chút lo lắng.

"Nếu vào được thì bổn tiểu thư sẽ theo nó đến kỳ cùng, hắc hắc Vạn dặm trường lang này chớ nên đê bổn tiểu thư thất vọng a." Thời Viện xoa tay, ánh mắt tràn đầy hưng phấn, Địa Tặc Tinh quá đối hồn nhiên a, nhưng như vậy cũng khiến Tô Tinh cảm thấy vui trong lòng. Nàng ta quả không vừa, dám cùng ta đi trộm tuyệt học trấn phái của Quý Thuỷ Kiếm Tông thì quả không hổ danh là Thiên hạ đệ nhất.

---------------o0o--------------------

Trên đỉnh núi Thạch Ma.

Một gã công tử đang đứng trầm ngâm một mình, gió thổi tóc gã bay càng thêm phần ảo diệu đào hoa. Hắn đang nói chuyện một mình với con chim gỗ cảu mình.

Bỗng phía chân trời xuất hiện một ánh hào quang, trong nháy mắt đã vụt tới đỉnh đầu gã công tử.

Hoá ra là hai con thuyền làm bằng cây liễu, trên thuyền có mấy người nam nữ trên tay cầm mấy lá cờ nhỏ mầu vàng.

Chiếc thuyền bỗng xuất hiện một nam nhân thân hình cân đối, thâm mặc trường bào ống tay áo rộng. Vừa nhìn thấy gã công tử nọ hắm liền giậm nhẹ chân một cái, thân ảnh trong nháy mắt đã đáp xuống đất hai chiếc thuyền cũng vụt sáng rồi phóng vụt vào Tinh Giới túi của hắn.

"Công Tự lão đệ, chờ đã lâu." Hắn cười ha ha bước tới.

"Công Dương ca ca, ca ca đi cùng mấy người này sao?"

Công Tự nhìn thoáng qua, đám này chắc chắn là đệ tử của Công Dương, tu vi hầu như đều đã đạt đến Tinh Trần hậu kỳ, chỉ có một số ít là vẫn đang trong giai đoạn Tinh Vân Kỳ.

"Đã khiến kế hoạch của Công Tự lão đệ bị trì hoãn a, ta con phải điều động thêm mấy đệ tử nên hơi trễ, lão đệ đừng coi thường bọn chúng có tu vi thấp, bọn chúng đều là đệ nhất quan thuật của ta đấy, nhưng mà "Đãng Phong Thuyền" của ta cũng hơi bị trì hoãn a."

Công Tự khẽ gật đầu, Thiên Cơ giáo toạ lạc ở Chu Tước giới, có thể đến và mang theo nhiều đệ tử như vậy cũng là rất cố gắng rồi. "Tạm biệt lão ca, chúng ta đi trước, lão ca miễn tội a."

"Không biết khẩn cấp như vậy, rốt cuộc là đã sảy ra sự tình gì a?"

Trên đường đi Công Dương hỏi chuyện đệ đệ của mình, chuyện là Công Tự đã tìm ra manh mối của "Mặc Công Cơ Quan Lục" manh mối mới này liên quan đến nhiều việc và Thương Long giới, Công Dương mang theo nhiều đệ tử như vậy chính là nhằm có thêm trợ lực nếu có biến đám đệ tử cũng có thể cầm chân được đối thủ. Lần này nếu bị Thương Long giới nhúng tay vào thì mọi chuyện rất khó bề giải quyết.

"Lão ca yên tâm lần này đệ đã thành công."

Công Tự mỉm cười giải thích mọi chuyện cho Công Dương, từ chuyện như thế nào mà may mắn tìm được Địa Tặc Tinh, rồi chuyện lợi dụng nàng đi phá giải cơ quan thuật Mặc gia di chỉ, câu chuyện ngắn ngọn nhưng dễ hiểu.

Công Dương có vẻ căng thẳng.

"Công Tự lão đệ, đệ nói gã nam nhân kia mang theo ba cô gái đi vào, không lẽ bọn chúng đều là Tinh tướng?"

"Công Dương ca ca quá lo lắng rồi, một Hàng Tinh giả làm sao lại có thể có tới ba ting tướng đi theo chứ, hai tinh tương còn có khả năng chứ ba tinh tướng thì từ trước tới này chưa hề nghe nói có khả năng sảy ra a."

"Theo đệ đoán, trong số đó chỉ có hai người là tinh tướng, một là Địa Tặc Tinh người còn lại là một trong ba cô gái kia, nhưng xem ra thân hình mảnh dẻ yểu điệu lắm."Công Dương tỏ ra nghi hoặc.

"Đệ chớ xem thường đối thủ theo đệ nói có một nàng trong số đó cầm trường thương, trong những tinh tướng người cầm trường thương thường là người rất mạnh, bất phàm."

"Vậy còn hai cô gái kia tướng mạo thế nào?": Công Dương sốt ruột hỏi tiếp.

"Một cô mặc trường bào màu lam, dáng người thon nhẹ, nói năng lễ độ, theo đệ phán đoán thì đó chỉ là nữ nhân bình thường không đáng nhắc đến."

Ta ngất, nếu nghe tên Thiên Cơ Tinh là cô gái đó thì chắc các ngươi đã ngất đi rồi chứ.

Tinh Tướng thiếu nữ phụng sự sai bảo của thiếu chủ mình, một gã tinh giả lại có thể thu phục được ba tinh tướng, chuyện này vô cùng hiếm có a.

"Công Tự lão đệ đệ có nắm chắc được phần thắng không?":Cùng một lúc mà động thủ cùng với ba thiên sát tinh thì chưa chắc ta đã nắm được phần thắng. Công Dương tỏ vẻ lo lắng.

Một ánh chớp loé lên, một cô gái mặc kim giáp đột ngột xuất hiện đứng phía sau Công Tự.

"Có bổn cô nương ở đây, sẽ bảo vệ cho thiếu chủ vạn sự bình an."

Công Dương ha ha cười, hắn chợt nhớ ra đệ đệ của mình cũng là một Hàng Tinh Giả.

"Như mà lão ca còn có một chút chưa được rõ."

"Ca ca, mời cứ nói!"

"Đệ vì cái gì mà phải lợi dụng Địa Tặc Tinh khai mở cơ quan, nếu giết nàng ấy không phải sẽ tốt hơn sao?"

"Đệ cũng đã nghĩ tới chuyện này, nhưng đệ còn lo rằng Mặc gia di chỉ kia cũng có thể là thật, nên lợi dụng nàng ta thì tốt hơn."

Công dương khẽ gật đầu tán thành, cô gái kia nói thêm.

"Ta cùng thiếu chủ tiến vào trong nhưng lại gặp một cái cơ quan nên tạm thời phải lui ra."

"Chẳng lẽ nói??"

"Vạn dặm trường lang!": Công tự cười lớn hai mắt híp cả vào.

Công Dương có vẻ thoáng lo sợ, Thiên cơ giáo từng bị Thần Cơ tộc bức tới mức chút nữa là bị tuyệt diệt, cũng đã biết sự lợi hại của Vạn dặm trường lang, cho dù giáo chủ đến đây cũng phải suy tính thật kỹ mới dám hành động.

"Ta sợ rằng bọn chúng không thoát ra được thôi."

Công tự bồi thêm.: "Lúc đó ta đi kiếm mấy cái túi a." Cô gái đứng sau ánh mắt thoáng chút buồn, tâm trạng đầy ưu tư.

Lúc này Tô Tinh cùng mọi người đã nếm trải qua sự lợi hại của Vạn dặm trường lang.

Ba ngày sau, Tô Tinh cùng mọi người đã biết sự lợi hại, đã ba ngày liên tục bọn họ đi biết bao nhiêu hành lang gấp khúc, mỗi lần sắp hết một hành lang mọi người đều hi vọng nhưng sau đó lại thất vọng, ban đầu An Tố Vân và Ngô Tâm Giải còn thực sự hứng thú, sau thời gian này đã cảm thấy vô cùng chán nản.

"Mấy vách tường này thực sự quá đáng ghét, hận là không thể một cước đạp đổ chúng." Ngô Tâm Giải giọng đầy ấm ức.

Thời Viện lúc đầu còn thấy hứng thú tìm hiểu, nhưng bây giờ cũng chán nản, không lẽ lại có người kiên nhẫn ở lại đây thiết kế một hành lang không có điểm cuối sao.

Thời Viện nói. "May mà mọi người đều là tinh tướng trời sinh đã có đặc thù riêng, nếu không thì đã chết khát ở chốn này rồi, chỗ này quả đúng là ngục tù a."

Lâm Anh Mi sờ tay vào vách tường, vốn nó rất dày không thể phá hư, không lẽ chúng ta cũng giống như Yên Diệt hoá tinh tu sĩ kia sao?

Nghĩ vậy Lâm Anh Mi chợt thấy hoảng sợ, nàng thoáng liếc mắt sang Tô Tinh đang ngồi bên An Tố Vân. ánh đuốc lập loè khuôn mặt Tố Vân đỏ rực lên, Lâm Anh Mi chợt cảm thấy một chút gì đó sao xuyến trong lòng.

Chương 60: Ma Bỉ Tư hoàn cơ quan

"Tâm Giải tỷ tỷ, tỷ nghĩ rằng thật sự có người có khả năng làm ra cái cơ quan dài vạn dặm sao?"

Thời Viện ngồi chồm chỗm dưới đất mặt mày ủ rũ hỏi.

"Khi bắt đầu bước vào không phải ngươi đã nói rằng rất thích cơ quan loại này sao?" Ngô Tâm Giải chế nhạo nói.

Thời Viện chép miệng nói: "Căn bản đây không phải là cơ quan thôi."

"Ngươi cũng biết là tốt rồi".

Tâm Giải cẩn thận nhìn lại tổng thể hành lang, quả có điểm không tầm thường chút nào, vốn không thể có khả năng người thường làm ra cơ quan này, nhưng cứ đi mãi như người đi trong sương mù không thể nhìn thấy được điểm cuối. Tâm Giải cảm thấy nơi này nhất định là có ẩn chứa một nơi nào đó có cửa ra nhưng đã được nguỵ trang kỹ.

Ngô Tâm Giải nhìn chằm chằm Lâm Anh Mi không nói được lời nào, rồi lại đảo ánh mắt qua chỗ Tô Tinh cùng An Tố Vân đang ngồi nàng nói: "Công Tử, ngươi cùng Tố muội ngồi đó nói chuyện gì thế?"

"Chính là muốn hỏi Tố muội muợn hạ hương túi a!" Tô Tinh cười hắc hắc.

"Ài!! Công tử quả là người có tâm tư, nếu công tử có nhiều tâm tư thì hãy tìm tiểu nữ a"

Tâm giải đặt tay lên vai Tô Tinh cái lưỡi nhỏ thơm tho vi suyễn lại đảo qua lại.

"Thiếu chủ có hiểu chút nào về hàng ngàn dặm hành lang không? Thực ra Tâm Giải có chỗ chưa được rõ ràng."

Tô Tinh khẽ gật gật đầu.

Tâm Giải đột nhiên nhoài người lại đặt lên tai Tô Tinh một nụ hôn cháy bỏng, đôi môi nhỏ mọng vừa đặt lên tai Tô Tinh cảm thấy một luồng khí nóng chạy toàn thân khiến cho chàng khẽ rùng mình.

An Tố Vân ngồi ngay bên cạnh trông thấy rợn cả tóc gáy, vội vã thoái lui mấy bước mặt cúi gằm xuống không dám nhìn.

Nụ hôn vừa rứt, Ngô Tâm Giải hai tay vịn vai Tô Tinh ánh mắt đưa tình khiến cho người ta phải ngây ngất.

"Các ngươi đang làm cái gì thế?!!"

Thời Viện trông thấy đã liền hoảng hốt kêu lên.

Ngô Tâm Giải đưa mắt lườm Thời Viện nói: "Chưa thấy qua hôn môi bao giờ sao?"

"Thiên Cơ Tinh...Ngươi...Ngươi"

Thời Viện chút nữa là đã thét lớn nhưng lại bị ngẹn trong họng không thể nào bật ra được. Thiên Cơ Tinh vốn mưu lược là một người Thời Viện rất nể trọng nhưng lại dám giữa chỗ đông người cùng một nam nhân hôn nhau, quả là ngoài sức tưởng tượng. Nơi lấy truyện hay nhất: truyendichsachiep.blogspot.com

Lâm Anh Mi đứng ngây người, quả trong suy nghĩ của nàng không dám nghĩ là chuyện này có thể sảy ra như vậy, nàng vẫn đứng đó trong mắt hiện ra chút ngấn lệ.

"Tốt nhất là chúng ta vẫn nên đi thôi." Nàng đảo mắt nhìn quanh dãy hành lang dài vô tận. "Hành lang này rất kỳ quái tốt nhất chúng ta nên đi thôi."

Đi tới đi lui đều giống nhau cả, đã đi ba ngày liên tục mà vẫn chưa thấy điểm cuối, Thời Viện lúc này đã như quả bóng cao su bị xẹp hơi, loại cơ quan này nàng vốn không nghĩ là có thật nay được mục kích sở thị nàng rất sợ, những ý nghĩ hỗn loạn liên tục chạy trong đầu nàng. Ban đầu nàng nghĩ bên trong chỉ có bùa chú hay cơ quan gì đó chứ Vạn dặm trường lang này vốn chỉ để doạ nạt nhưng mọi ý nghĩ của nàng đều thất bại.

"Đi thôi mau chóng lập tức có thể tim thấy lối ra." Tô Tinh nhìn nàng nói.

Địa Tặc Tinh bĩu môi, nàng vốn không để Tô Tinh vào mắt, mà hắn lại cùng Thiên Cơ Tinh làm chuyện ấy thì nàng vốn không dám tin tưởng.

"Thiếu chủ nói ra được là lập tức ra được." Tâm Giải che miệng khẽ cười.

Thời Viện mím môi nói nhỏ vài tiếng: "Quả nhiên luyến ái mỹ nhân giết chết mọi bản lĩnh, cho dù có là Thiên Cơ Tinh cũng không qua khỏi cửa ai này a."

Năm người lại tiếp tục đi tiếp trong hành lang dài vô tận tối đen ấy, lúc này Thời Viện đã cam chịu số phận, nàng thầm oán giận trong lòng một người được mệnh danh Thiên Hạ Đệ Nhất Tặc như nàng lại phải chết trong một cơ quan tối như vậy, thực sự là quá bi thảm.

Đột nhiên Tô Tinh dừng lại, ngẩng đầu lên ngửi trong không khí. Hành động này khiến tất cả mọi người đều giật mình.

"Thiếu chủ?"

"Công tử?"

Ngàn dặm hành lang này thực sự rất thú vị a, thảo nào mà có thể che mắt cả Tâm Giải, người phát minh ra quả thật là rất giỏi a." Tô tinh cười ha ha.

Ngô Tâm Giải và Lâm Anh Mi quay lại nhìn nhau, họ cùng biết rõ tính cách của thiếu chủ, khi chàng nói như vậy nhất định là chàng đã phá giải được cơ quan thuật.

"Thiếu chủ, điểm cuối của ngàn dặm hành lang này sẽ như thế nào?" Lâm Anh Mi không nhịn được hỏi.

"Ngàn dặm hành lang này xem ra không dài quá mười dặm"

"Mười dặm hành lang dài thôi sao?" Chúng nữ đều lộ mặt nghi ngờ.

"Tô Tinh, ngươi nhất định là bị điên rồi, chúng ta đã đi mấy ngày trong hành lang này mà vẫn chưa tìm thấy điểm cuối, ngàn dặm hành lang ta nghĩ chắc chắn có" Thời viện bĩu môi ánh mắt đầy khinh bỉ.

"Chính là vì chúng ta đã lặp đi lặp lại mười mấy vòng trên cùng một hành lang" Tô Tinh thở dài.

"Ngươi muốn nói hành lang này là hình tròn sao? Khi mới bước vào đây ta đã để ý rồi, nếu là hình tròn nhất định chúng ta cảm giác được." Thời Viện vẫn rất bực bội.

Tô Tinh biết giải thích bằng lời nhất định rất khó, liền ngắn gọn nói.

"Vừa rồi ta mượn hỏi Tố muội mượn Hạ Hương túi đã cố ý làm ướt rồi bôi lên tường để lưu lại mùi hương, theo lý thuyết nếu chúng ta đi vòng lại nhất định sẽ về lại chỗ cũ..." Tô Tinh hít hà mấy cái thật mạnh.
Mọi người cùng ngửa mặt lên quả nhiên đã ngửi thấy mùi đàn hương.

"Trùng hợp đi":Thời Viện vẫn tỏ ý không phục.

"Không phải trùng hợp, chúng ta nhất định đã đi trên một hành lang dài. Ngẫm nghĩ kỹ sẽ thấy, một hành lang chạy ngầm dưới đất dù có công phu thế nào cũng khó mà dài vạn dặm được, cho nên đơn giản nhất là bố trí sẵn một hành lang vòng đi lại làm cho chúng ta đi mãi vẫn không thể tìm thấy điểm cuối." Tô Tinh dáng vẻ tiêu sái giải thích.

"Ta chỉ cần cố ý bố trí một trận địa đường gấp khúc liên hoàn và không có lối ra"

Nói rồi Tô Tinh ngồi xuống vẽ lên mặt đất mấy nét vẽ đã ra một hình chữ nhật bên trong có nhiều con đường thông với nhau nhưng vẫn không hề có điểm cuối.

"Thật thần kỳ..." An Tố Vẫn không giữ được bình tình tĩnh khẽ kêu lên.

Thời Viện khiếp sợ hỏi.

"Tô Tinh, sao ngươi có thể biết được?"

Tô Tinh nhún vai nói: "Ma Bỉ Tư Hoàn"

Ma Bỉ Tư Hoàn cũng khá nổi tiếng, khi còn là thiếu tá trong quân đội Tô Tinh đã từng tìm hiểu qua, loại cơ quan này bên trong và bên ngoài không liền với nhau.

"Giống như quá trình giao hòa Âm và Dương, thật khó tin a!" Ngô Tâm Giải khẽ than.

Cơ quan này dùng nguyên lý toán học để thiết kế, ngay cả Ngô Dụng cũng không ngờ tới, này cơ quan đã được phá giải Ngô Dụng cũng cảm thấy cơ quan này rất tầm thường.

"Chính vì ô vuông nhỏ này mà chũng ta đã mất ba bốn ngày đi lại trong bóng tối sao?" Thời Viện hồ nghi.

Vạn Dặm Hành Lang này không phải là dài vô tận, chỉ đơn giản là đi vòng tròn, bên cạnh đó còn bố trí đường đi lên xuống vòng trái vòng phải khiến cho người đi không có cảm giác đi lòng vòng, bởi vì một người cho dù chưa lập tức nhận ra thì cũng sẽ cảm thấy mình đi trên cùng một đường khi đã đi mấy vòng liên tục.

"Thiếu chủ, vừa rồi thiếu chủ mượn hạ hương túi chính là để lưu lại mùi hương như vậy sẽ tuyệt đối chính xác phải không?" Lâm Anh Mi giật mình hỏi.

Tô Tinh gật đầu.

"Còn bên trong cơ quan tối như vậy là để cho người ta khi bước vào không xác định được phương hướng cũng như đánh dấu những nơi đã đi qua. Do đó làm cho người ta cảm giác đã đi qua cả ngàn dặm hành lang."

Thời Viện mặt đỏ lên, nàng cảm thấy những lời Tô Tinh vừa nói chính là ám chỉ nàng, nàng bực tức nói. "Tâm lý cái gì vậy? Bổn tiểu thư chưa từng nghe qua, ngươi nói chúng ta đi vòng vòng trong hành lang này nhất định cũng đã biết lối ra ở đâu, nói không ngoa bổn tiểu thư đã điều tra rõ ràng nơi này chính là quảng trường, chỉ là hiện tại trời quá tối cũng không tiện nói ra thôi."

"Nói ra chỉ sợ là chúng ta mới vào cơ quan thôi." Tô Tinh nhăn mặt.

Trong lời nói của hắn ngày càng làm cho các cô gái cảm thấy ngạc nhiên.

Tô Tinh giải thích thêm.

"Nơi này được tạo ra từ cùng loại nham thạch, như vậy phải dùng lực công phá rất lớn mới có thể ra được, dựa theo Ma bỉ tư hoàn thì những đường đi này tương thông không có khả năng tìm được lối ra, như vậy chúng ta đi từ nơi nào vào thì nơi đó chính là lối ra."

Thời Viện chau mày: "Chỉ sợ có tìn nửa ngày cũng vô ích thôi."

Mọi người liền khẩn trương đứng lên tìm quả nhiên chỉ trong một lát Lâm Anh Mi đã tìm thấy một phiến đá khác thường.

Mọi người dùng sức đẩy phiến đá liền ầm ầm chuyển động rồi rơi xuống, phía sau vẫn là nham thạch nhưng có một động thông xuống phía dưới.

Tô Tinh quay lại nói.

"Mọi người ở đây chờ ta để ta đi trước xem sao đã"

Nói rồi quay lưng vận khí nhảy xuống phía dưới, bên trên mọi người không khỏi lo lắng. Nhưng chỉ một lát sau bỗng thấy tiếng Tô Tinh vọng lên.

"Mọi người cùng xuống đi nào!"

Nhất tề cả bốn nàng cùng lần lượt tung mình xuống, khi vừa đặt chân xuống mọi người rất ngạc nhiên khi thấy một quảng trường rộng lớn, ánh sáng chan hòa.

Tô Tinh ngẩng đầu miệng không ngừng suýt xoa.

"Cơ quan này quả rất lợi hại, thật đáng để học hỏi a."

Thời Viện kéo Tâm Giải ra một chỗ hỏi: "Tâm Giải tỷ tỷ, không lẽ hắn so với tỷ còn lợi hại hơn hay sao?"

"Chính là về mê cung ta có am hiểu một chút thôi." Tô Tinh từ lúc nào đã đứng phía sau ánh mắt đầy gian xảo vừa cười vừa nói.

Thời Viện khẽ lườm Tô Tinh: "Không lẽ ngươi là một thánh nhân hay sao?"

Đối với Thời Viện những lời Tô Tinh nói quả thực rất khó hiểu nhưng những hành động lại khiến nàng rất khâm phục, thậm chí có những thứ nàng chưa từng nghe qua con người này quả là bí hiểm.

"Chỉ cần ngươi đi theo thiếu chủ sẽ thấy thiếu chủ còn nhiều điều rất thần kỳ, khi ấy sẽ thấy được hết khả năng của thiếu chủ!" Tâm Giải nói.

"Bổn tiểu thư quả thật không có hứng thú với viêc ký hạ khế ước, vả lại người như ngươi ta quả không có hứng thú...!"

An Tố Vân và Lâm Anh Mi khẽ cười.

Tô Tinh nói: "Không có gì là không có mặt trái, như ta đối với nhóm đấu tinh các ngươi đôi lúc cũng đâu có hứng thú hắc hắc."

Thời Viện cười hì hì: "Bỗng ta lại thấy ghen tị với các tỷ a."

0 nhận xét: